Lăng Thần bừng tỉnh hiểu ra, cười hi hi nói :"Trách không được công tử cứ mỗi một tháng lại đưa "thuốc giải" cho nàng, thì ra là thế. Công tử người thực sự rất xấu xa.."
"Ta cũng không còn biện pháp nào khác cả" Lăng Thiên thở dài một hơi, khẽ lắc đầu :"Đối phó với kiểu phụ nữ một lòng trung thành đến chết với gia tộc như Thủy Thiên Nhu, ngay cả biện pháp như vậy cũng chưa chắc đã yên tâm được"
"Không hiểu tại sao, muội cuối cùng vẫn có cảm giác là Thủy cô nương này thực sự rất đáng được cảm thông" Đi theo Lăng Thiên một đoạn đường, cảm giác được tâm tình nặng nề của Lăng Thiên, Lăng Thần cuối cùng từ từ cất tiếng.
"Cảm thông?" Lăng Thiên lạnh nhạt nói :"Người đáng cảm thông hay không chưa biết, chỉ thấy có chỗ đáng hận! Nàng ngay cả một chút cảm thông cũng khó. Ích lợi của gia tộc trong lòng nàng là cao nhất! Giống như một nhân sĩ cuồng nhiệt của một tông giáo, hiến dâng tất cả bản thân mà hoàn toàn không biết là nàng đang thực sự đi về đâu…Chính mình còn không lo cho mình, đó không phải là đáng cảm thông mà là ngu ngốc! Cực kỳ ngu ngốc!"
"Thần nhi, làm một người phụ nữ, nàng nhưng có thể vì người mình yêu mà cuồng nhiệt, si mê nhưng cũng có thể vì người nhà mình, người thân với mình mà nỗ lực. Nhưng điều ta thấy không thuận mắt duy nhất là vì gia tộc mà phải hi sinh người phụ nữ! Gia tộc là cái gì? Ha ha ha, một câu để nói thôi, gia tộc là một chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387985/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.