"Bốp!" Lăng Kiếm hung hăng đánh một tát lên mặt Tây Môn Thanh. Một cái tát này dùng lực thật mạnh khiến cho thân thể Tây Môn Thanh bay lên khỏi mặt đất quay hai vòng rồi mới rơi xuống ngay chỗ cũ.
Người Lăng Kiếm kính phục nhất chính là Lăng Thiên, hắn luôn xem Lăng Thiên như cha như chủ nhưng người Lăng Kiếm yêu thương nhất chính là Lăng Thần. Trong lòng Lăng Kiếm thì Lăng Thần như một vị muội muội của mình, khi vừa nghe Tây Môn Thanh dám có chủ ý xấu xa với Lăng Thần khiến cho hắn nổi giận lôi đình. Bây giờ lại thấy Tây Môn Thanh nịnh hót lấy lòng Lăng Thiên khiến cho hắn không cần nghĩ ngợi liền tiến lên tát
"Phốc!" Tây Môn Thanh mở miệng ra phun một cái khiến cho ba mươi hai cái răng chỉnh tề nằm trên mặt đất. Một tát cả Lăng Kiếm đã đánh rơi hết hàm răng của hắn không chừa lại một cái nào! Gương mặt vốn rất tuấn tú nhưng bây giờ nhìn thật thê thảm.
Tây Môn Thanh bị ăn một tát này khiến cho hắn hôn mê khi thân thể còn chưa tiếp đất. Lăng Kiếm giơ một chân lên giẫm trên cổ hắn, khẽ dùng chút lực khiến cho Tây Môn Thanh đau quá tỉnh lại: "Á..."
Lăng Thiên mở bình ngọc ra rồi làm vẻ như đang cẩn thận đếm lại một lần: "Người hầu của ngươi thật tốt quá. Vừa đủ ba mươi hai viên. Như vậy thì tám người mỗi người bốn viên vậy. Ta còn đang rất lo lắng nếu thiếu không biết phải phân làm sao đây. Lăng Trì hầu hạ Tây Môn công tử cùng với vị Lục Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387901/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.