[
Ngọc Băng Nhan đang ở một bên che mắt lại vẽ tranh. Từ sau ngày đó, Lăng Thiên không còn lừa gạt Ngọc Băng Nhan như trước nữa nhưng điều này cũng khiến cho Ngọc Băng Nhan cảm thấy có chút không rõ. Giờ lại nghe thấy Lăng Thiên đang phân phó Lăng Thần làm những chuyện cơ mật của Lăng Gia mà không còn e dè mình nữa thì nàng đã biết Lăng Thiên đã xem nàng như người trong nhà rồi. Trong lòng cảm thấy ngọt ngào vô cùng, hai mắt bị che dưới tấm vải đen nên không thể nhìn rõ được thần sắc của nàng nhưng chiếc miệng nhỏ nhắn kia khẽ nhếch lên đã cho thấy nàng rất hạnh phúc.
Lăng Thiên thong thả đi đến cạnh bức tường. Ở trên bức tường là những bức tranh do Ngọc Băng Nhan bịt mắt lại vẽ trong hai ngày qua, tổng cộng có sáu bức xếp thành một hàng trên tường. Từ tấm đầu tiên hỗn độn không chút ý cảnh nào đến tấm thứ sáu hoàn chỉnh hơn rất nhiều. Lăng Thiên có thể nhìn thấy sự tiến bộ của Ngọc Băng Nhan rất rõ ràng. Hiển nhiên Ngọc Băng Nhan đã nắm giữ yếu quyết dùng tâm để vẽ tranh rồi, mặc dù ý cảnh không cao nhưng so với trước kia có tiến bộ thật lớn.
Nhưng Lăng Thiên không chỉ muốn cho nàng học vẽ tranh thôi, hắn muốn chính là xem thử ở trong bức tranh có ẩn chứa ý cảnh võ công hay không? Có bao hàm võ học tâm đắc không? Hắn hy vọng Ngọc Băng Nhan có thể không ngừng đề cao bản thân mình, cuối cùng có thể lĩnh ngộ được cảnh giới ấy. Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387870/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.