Nhưng Diệp Bạch Phi lại càng thê thảm hơn. Trường kiếm trong tay hóa thành những mảng sắt vụn rơi khắp nơi trên mặt đất. Thân thể rơi trên mặt đất rồi xoay tròn lăn ra ngoài như một quả bóng da, máu tươi từ trong miệng phun ra liên tục.
Thân thể Diệp Bạch Phi lăn ra ngoài hơn bảy tám trượng, sau khi đụng vào tường rồi mới dừng lại. Bất quá Diệp Bạch Phi không hổ danh là kim bài sát thủ. Bị thương nặng như vậy mà lại có thể chống đỡ một hơi tàn! Một tay giữ ngực, một tay tựa vào vách tường chậm rãi đứng lên.
"Lão đại!" Sáu người còn lại hét một tiếng kinh hãi vội vàng chạy qua đứng quanh hắn.
Máu tươi từ trong miệng của Diệp Bạch Phi chảy ra không ngừng, vẻ mặt xám như đất, hiển nhiên bị nội thương không nhẹ. Chuyện đầu tiên khi đứng lên là nhìn về phía đối thủ của mình. Ở trong lòng hắn một chiêu nhân kiếm hợp nhất cuối cùng của mình tuy không thể làm bị thương nặng đối phương nhưng cũng làm cho hắn bị thương nhẹ mới đúng.
Giương mắt nhìn lên thì thấy Lăng Thiên đang đứng tại chổ bình yên vô sự, trên người không dính một hạt bụi nào đang dùng một ánh mắt mỉm cười nhìn Diệp Bạch Phi. Âm thanh lịch sự to rõ nhưng lại ẩn chứa ý tứ chế giễu nồng đậm: "Quả nhiên Diệp huynh không hổ là Kim Diệp Bạch Phi. Ha ha. Quả nhiên là bay rất tốt."
"Ngươi..." Diệp Bạch Phi vừa xấu hổ vừa thất vọng. Hắn vốn bị nội thương rất nặng nhưng trong lòng có một ý nghĩ chiến thắng mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387855/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.