Huống chi Diệp Bạch Phi lại chọn thời điểm mẫn cảm này chạy tới Thừa Thiên làm việc, sợ rằng trong đó có một cái âm mưu! Lăng Thiên như thế nào có thể không nghe không hỏi đến! Trước mắt đám người Lăng Kiếm đang vội vàng gia tăng tự thân thực lực để ứng phó đại biến ngày sau nên nếu phái những người khác đi, sợ rằng ngược lại đả thảo kinh xà. Hơn nữa thực lực của bọn họ đơn đả độc đấu cũng chưa chắc có thể ứng phó được với Diệp Bạch Phi, Lăng Thiên cũng không thể làm gì khác hơn là tự thân xuất mã.
Mặt trời rốt cục hoàn toàn biến mất, phía chân trời một điểm quang minh cuối cùng cũng đã bị hắc ám cắn nuốt, bóng đêm, rốt cục phủ xuống nhân gian !
Đột nhiên như cảm giác được cái gì, thân thể Lăng Thần đột nhiên căng thẳng, Lăng Thiên ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên, trên con đường nhỏ u tĩnh vô thanh vô tức xuất hiện một đạo bạch ảnh, cả người như tuyết trắng nhưng bên hông lại có một sợi dây đỏ, không phải là Diệp Bạch Phi thì là người phương nào?
Xuất phát từ sự cẩn thận của một sát thủ, Diệp Bạch Phi thân pháp như điện, nhanh chóng chạy một vòng quanh sân tra xét kỹ một phen, rốt cục cũng không phát hiện ra gì dị thường, hắn lại nhảy lên nóc nhà đưa mắt chung quanh một phen. Lăng Thiên và Lăng Thần sớm đã che đậy khí tức tiết ra ngoài, giờ phút này lại càng cẩn thận ngừngô hấp.
Rốt cục, Diệp Bạch Phi thân thể như bay phi thân xuống, rơi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387852/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.