Thanh âm Lão phu nhân vang lên" Vô luận như thế nào, xin mời Hoàng hậu nương nương chờ một chút, nếu chậm trễ việc bức độc, hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi. Xin hỏi Hoàng hậu nương nương một câu, nếu như Lăng quý phi xảy ra chuyện không hay, Hoàng hậu nương nương có chịu trách nhiệm được việc này không?" Trong lời nói của Lăng Lão phu nhân mơ hồ lộ ra ý tứ cảnh cáo. 'Hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi', một câu bảy chữ này mang theo ngữ khí phi thường nghiêm trọng.
"Lão phu nhân nói quá lời rồi, bổn cung vừa rồi không biết đang bức độc cái gì, nên muốn vào xem một chút. Ta cùng với Lăng quý phi muội muội tỷ muội tình thâm, chẳng lẽ Lăng Lão phu nhân dĩ nhiên không muốn cho tỷ muội ta gặp mặt. Lời này từ đâu mà có vậy."
Một thanh âm có chút mệt mỏi vang lên "Tạ ơn hồng phúc của Hoàng hậu nương nương, cô cô ta đã từ hiểm tử hoàn sinh, trước mắt đã không có gì đáng ngại." Theo giọng nói, Lăng Thiên trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo vẻ tiếu dung lạnh lẽo từ trong phòng đi ra. Một bộ phận tóc ẩm ướt do mồ hôi vẫn còn dính bết trên mặt, thần thái có vẻ có chút uể oải nhưng thần quang trong mắt lại rất trầm tĩnh, khiến kẻ khác không dám nhìn kỹ, lại mơ hồ để lộ ra một tia ý tứ lành lạnh.
Hoàng hậu Dương Tuyết cùng Lăng Thiên đối mắt, thân là nhất quốc chi hậu, sớm đã thành thói quen miệt thị thần hạ nhưng hôm nay đối mắt với Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387845/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.