Lăng Thiên không khỏi có chút bội phục tổ mẫu Lăng lão phu nhân của mình, vừa phát hiện tình huống không ổn, có thể quyết đoán kịp thời, bảo Kiểu Nguyệt công chúa đích thân tới gọi mình! Quyết định này vô cùng anh minh! Phải biết Lăng Nhiên một khi xảy ra chuyện, tất nhiên là do nhân vật trong cung hạ thủ, nếu phái người khác đi, chỉ cần hơi có chút trì hoãn, sẽ có thể làm hỏng đại sự.
Chỉ cần hơi chậm trễ, tất nhiên sẽ phải trả một cái giá lớn, rất có khả năng là bằng cả một thân hai mạng của cô cô Lăng Nhiên.
Mà Lăng Thiên tuy là ngoại thích, nhưng thân là nam tử, muốn tiến vào hoàng cung, cũng cần phải qua rất nhiều thủ tục rườm ra, đi đi lại lại, không mất nhiều thời gian cũng khó.
Mà Kiểu Nguyệt công chúa tự mình tới, thì hoàn toàn có thể tránh được tất cả những phát sinh này, với thân phận con gái của hoàng đế kiêm trưởng công chúa của Kiều Nguyệt công chúa, ai có gan dám hỏi thêm nửa câu? Nói đi nói lại, nếu có người dám ngăn cản, tất chính là nhất mạch của hoàng hậu Dương Tuyết. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net
Hai con ngựa đã dắt tới cạnh cửa lớn của Lăng phủ, Vương Thông đứng chắp tay ở bên cạnh! Trong nháy mắt, Lăng Thiên đã ôm Kiều Nguyệt công chúa dẫn đầu ngồi trên một con ngựa, còn trên con ngựa kia thì xuất hiện một thân ảnh tuyệt sắc áo trắng như tuyết, chính là Lăng Thần.
"Giá!" Lăng Thiên giật cương ngựa, hô một tiếng, hai con ngựa đồng thời xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387841/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.