Lăng THiên và Lăng Thần giục ngựa phi nhanh trên đường về Lăng phủ.
"Thần nhi, vừa rồi thế nào?". Lăng Thiên nhìn khuôn mặt đỏ hây hây, đầy vẻlòng hả dạ của Lăng Thần, không nhịn được cười nói.
Lăng Thần bĩu môi nói: "Mấy tên tiểu tử này càng ngày càng xảo quyệt, lần này đánh chẳng đã tay như lần trước".
"Ha ha ha , nàng còn muốn như thế nào thì mới đã tay?". Lăng Thiên nhớ lại thảm trạng cuả năm người Phong Vân Lôi Điện Trì vẫn còn nằm trên đất khi mình và Lăng Thần rời đi , không khỏi bật cười. Tuy mấy tên tiểu tử này đại đa số đều là giả vờ, có điều quả thật bị Lăng Thần ngược đãi quá đỗi! Lăng Thiên chỉ chỉ điểm sơ sơ một chút rồi cùng Lăng Thần ra khỏi biệt viện.
Lăng Thần lúc lắc cái lưng ong, trừng mặt nhìn đầy vẻ quyến rũ , cười khúc kha khúc khích, phóng ngựa như bay về phía trước. Nguồn: truyentop.net
Lăng Thiên cười ha hả đuổi theo. Giọng nói dần dần trở thành như có như không, từ từ tiêu tán trong gió: "Đêm nay nàng cứ thử thần thần bí bí như thế đi..."
Phủ lễ bộ thượng thư.
Đèn lồng vừa thắp, trong phủ là một mảng âm u.
Trong một tiểu viện được ngăn cách đặt biệt có mấy người đang ngồi đối mặt nhau, sắt mặt ngưng trọng.
Vẫn là Ngọc gia tiểu công chúa Ngọc Băng Nhạn mặt dịch dung ngồi ở giữa, tay chống cằm, vẻ mặt có chút hồi hộp.
Hai nữ tử trung niên ban ngày đi cạnh nàng chia nhau ngồi hai bên. Trong phòng còn có năm sáu người ngồi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387725/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.