Đối với Lăng Thần, Lăng Thiên cũng không biết là cái cảm giác gì. Từ mười năm trước, sau khi thương xót đem Lăng Thần mang về thì Lăng Thiên luôn chiếu cố cho Lăng Thần bằng mọi cách. Mặc dù tuổi của Lăng Thần so với Lăng Thiên lớn hơn một tuổi nhưng khi nàng ở bên cạnh Lăng Thiên lại luôn cảm giác chính mình như một hài tử chưa lớn, mọi thời khắc đều muốn tựa vào bên người Lăng Thiên, tham lam hưởng thụ cảm giác được an toàn từ sâu trong đáy lòng của chính mình.
Hai người liền hình thành một bộ dáng như vậy: Lăng Thần rõ ràng so với Lăng Thiên lớn hơn một tuổi nhưng mọi chuyện đều ỷ lại vào hắn, đồng thời lại tỉ mỉ chiếu cố nam nhân mà mình thuần túy ngưỡng mộ từ tận đáy lòng; còn Lăng Thiên cũng đồng dạng hưởng thụ sự chiếu cố của Lăng Thần, trên danh nghĩa là che chở cho một tiểu cô nương so với mình lớn hơn một tuổi. Mười năm, hai người sớm chiều ở chung, tình cảm hai người đã sớm vượt qua một bậc phạm trù chủ tớ, trở thành một cảm giác ấm áp cùng dựa vào nhau cùng tồn tại.
Sau một phen cười đùa, Lăng Thần cuộn mình vào trong lòng Lăng Thiên, mái tóc xõa tung, đôi mắt lấp lánh mê ly, hai gò má ửng hồng. Đầu ngón tay tinh xảo nhẹ nhàng đặt tại trước ngực Lăng Thiên vẽ cái gì đó, nhẹ giọng năn nỉ: " Công tử, đến ngày đó thiếp cùng đi với công tử có được hay không?"
Lăng Thiên cười ha hả nói: "Mục đích của công tử là đi tán gái. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387709/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.