"Báo!"
Lăng Thần nhìn Lăng Cửu hoảng sợ bỏ đi mà khuôn mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ như sự băng lãnh vừa rồi chưa từng xuất hiện vậy: "Công tử. Hôm nay người dọa hắn không ít!"
Lăng Thiên cười hắc hắc, đột nhiên ngồi dậy vươn tay ôm thân thể xinh đẹp mềm mại của Lăng Thần vào lòng cười nói: "Ta đâu có hù dọa hắn. Ta xem ra là Thần Nhi của ta muốn đông lạnh tiểu tử kia đó chứ?"
Lăng Thần đỏ mặt lên nhưng lại ngoan ngoãn chui vào lòng Lăng Thiên. Thân thể không giãy dụa mà bĩu môi nói: "Công tử lại cười nhân gia rồi!"
Lăng Thiên ha ha cười to, nói nhỏ bên tai Lăng thần: "Thần Nhi vẫn còn nhớ chuyện kiểm tra thân thể năm đó không? Nàng hại lão phụ thân của ta đánh ta một trận khiến vài ngày không thể xuống giường được. Khổ quá à!"
Lăng Thần nghe thấy hắn nhắc lại chuyện này liền không nhịn được bật cười khanh khách. Từ trong lòng hắn đứng lên dậm chân sẵng giọng nói: "Công tử nói quá. Chỉ có hai ngày không xuống giường mà thôi. Điều đó là do công tử giả bộ nữa mà!"
Lăng Thiên cười hắc hắc: "Hừ. Thì ra nha đầu vẫn còn nhớ rõ sao. Ngươi làm hại công tử bị đánh vào mông thê thảm như vậy thì có phải hay không nên bồi thường một chút?"
Lăng Thần nghe thế cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Công tử. Người nghĩ lại đi, mấy năm nay ta đi theo người trợ giúp bao nhiêu chuyện? Đã bồi thường bao nhiêu rồi? Làm sao mà khoản nợ này Thần Nhi trả một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387706/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.