Tiểu cô nương sớm đã lên xe ngựa, lại trông thấy gia gia đang tức giận liền cười hì hì, thân hình nhỏ bé nhào vào lòng gia gia, nói: "Gia gia đừng tức giận nữa. Tuyết Nhi cho người ăn kẹo hồ lô. Hì hì...."
Trong miệng nhai miếng kẹo hồ lô ngòn ngọt mà lão giả miễn cưỡng lộ vẻ tươi cười, đưa tay khẽ vuốt mái tóc của cháu gái, trong lòng lại vô cùng nặng nề: "Nếu quả đúng như thế thì chẳng phải lão cốt đầu ta sẽ làm nhỡ cả đời cháu gái ta sao?" Thở dài một hơi! Trong lòng thầm hạ quyết tâm, sau khi đi bái kiến Hoàng Đế phải lập tức đi tới nhà lão bất tử vô liêm sỉ kia hỏi cho ra lẽ mới được.
Phía trước, cách cái xe ngựa có tiêu chí kim hoa mà lão giả mặc tử bào đang ngồi không xa, trong một cái xe ngựa khác được hơn mười quân sĩ hộ tống, Lăng Thiên nghiêng nghiêng người ngồi dựa vào thành xe. Còn đối diện với hắn, Lăng Kiếm lại vô cùng cung kính ngồi ngay ngắn một chỗ, tay chân tựa như không có chỗ để nên có vẻ rất không tự nhiên.
Lăng Thiên liếc mắt nhìn hắn: "Lăng Kiếm!"
Lăng Kiếm vội vàng đứng lên: "Công tử, tiểu nhân ở đây, xin thiếu gia phân phó!" Hiện giờ, sau khi chứng kiến sự cường đại của Lăng Thiên thì trong lòng Lăng Kiếm, Lăng Thiên không chỉ là chủ nhân của mình, là đối tượng mà mình nguyện trung thành mà còn là một tồn tại giống như thiên thần! Từ bé tới giờ thì đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người có thể chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387661/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.