Diệp Thiên nhìn anh ta rồi định thần trở lại và ngồi ở phía đối diện. 
“Tôi rất hiếu kỳ xem ông ấy bảo anh chuyển lời gì?” 
Người đàn ông trung tuổi cười nói: “Rất đơn giản, chỉ một câu mà thôi.” 
“Kết thúc cũng là bắt đầu”. 
Diệp Thiên nghe xong thì cau mày vì câu nói đó mang quá nhiều ý tứ. 
“Sao tôi biết được anh không lừa tôi? Theo tôi thấy vì Võ Minh và nhà họ Diệp hình như không có liên quan gì mới đúng”, Diệp Thiên nói như thể nhìn thấu được người đối diện vậy. 
Chỉ qua một ánh mắt mà anh có thể nhìn thấu được thân phận của người đối diện. Thiên Cơ giống Thiên Khải, đều là một trong những sát thủ hiệu chữ Thiên của Võ Minh. 
“Cậu Diệp nói đùa rồi, Diệp Vấn Thiên cũng không phải là người nhà họ Diệp, không phải sao?” 
Thiên Cơ khẽ cười, cho người ta cảm giác như đắm chìm trong cơn gió xuân. 
“Tin tôi, Võ Minh từ trước tới nay không đối đầu với cậu, đây cũng là sự thật”. 
Diệp Thiên trầm lặng một lúc nhưng không nghi ngờ lời Thiên Cơ nói mà anh lại đang nghĩ xem lời của Diệp Vấn Thiên rốt cục có ý gì. 
Hồi lâu, Diệp Thiên mới khẽ thở dài: “Được rồi, cho dù đi tới nơi góc bể chân trời tôi cũng sẽ tìm ra ông ấy”. 
Đây chính là sự mong mỏi của Diệp Thiên, cũng là tâm nguyện của mẹ anh mà anh luôn ghi nhớ. 
“Cậu Diệp, cậu vẫn chưa hiểu ý của tôi”, nhưng nào ngờ Thiên Cơ lại lắc đầu: “Nếu như nhà họ Diệp dễ bị truy tìm như vậy thì đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than/766406/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.