“Diệp Thiên, cho dù thực lực của cậu có mạnh thế nào thì cũng không thể tiêu diệt được Bạch Cốt Hội đâu”, Hoàng Lão gằn lên từng lời nặng nề.
Nhưng đáng tiếc rằng Diệp Thiên trước mặt ông ta chỉ lạnh lùng hắng giọng: “Vậy sao?”
Sau khi Hoàng Lão ý thức được thực lực của Diệp Thiên mạnh thế nào, ông ta cũng không kiềm chế thực lực cơ thể nữa. Ông ta vận toàn bộ sức mạnh, mục đích chính là muốn giết Diệp Thiên.
Diệp Thiên thấy thế thì vẫn đứng vững như núi Thái Sơn, không hề di chuyển, đồng thời anh nắm chặt tay tung cú đấm đánh bại mọi phòng bị của Hoàng Lão khiến ông ta căn bản không thể nào đỡ lại được. Ông ta bị Diệp Thiên đánh bởi một đòn mạnh bạo nên thét lên thảm thiết.
“A…”, ông ta đau đớn vô cùng.
Hoàng Lão mạnh như vậy mà lúc này lại bị đánh bại dễ dàng thế này khiến cho những người xung quanh thấy vậy thì kinh ngạc không nói nên lời.
Bọn họ không có khả năng chiến đấu tiếp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thiên. Còn Diệp Thiên thì sao?
Sau khi giải quyết xong đối phương, anh bước quay về.
Mặc Trần Huy khó khăn lắm mới gượng dậy, ngẩng đầu nói với Diệp Thiên: “Cậu Diệp, đây…”
Diệp Thiên đáp lời: “Ông yên tâm, mọi thứ tiếp sau đây cứ giao cho tôi”.
Diệp Thiên dứt lời, những người xung quanh chỉ nghe thấy một loạt tiếng bước chân dồn dập vang từ xa lại gần.
Bọn họ nhìn về phía âm thanh phát ra và ngỡ ngàng nhận ra có một đám người đang đi về phía mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than/766402/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.