Vừa dứt lời, mấy tên tay sai nhà họ Từ toàn thân run rẩy, mau chóng dìu Từ Thiên Minh dậy. 
“Quay về nói với người nhà họ Từ, ngày dỗ của Thiên Thành bắt buộc phải đến bái nếu không hậu quả các người tự chịu.” 
Sắc mặt Từ Vĩ Phong tối sầm mướt mồ hôi, ông ta nhìn Diệp Thiên, khua tay phải rồi dẫn theo người nhà họ Từ chuồn một mạch. 
Lâm Tuyết lo lắng cho vết thương của Từ Thiên Minh nhưng đang định đi thì bị Diệp Thiên cản đường. 
“Cô, hình như không phải người nhà họ Từ.” 
“Tôi…” Lâm Tuyết đang định giải thích thì cúi đầu trước ánh mắt của Diệp Thiên, không dám lên tiếng. 
Ánh mắt Diệp Thiên đảo qua, nhìn về hướng gia chủ nhà họ Lâm đang hồn bay phách lạc - Lâm Quảng Thâm. 
“Tôi muốn biết hôn sự của Lâm Tuyết và Thiên Thành là do ai vun vào.” 
Thiên Thành? Từ Thiên Thành? 
Lâm Quảng Thâm biến sắc, cái tên này mấy năm nay không được ai nhắc đến. 
“Hai, hai đứa tự do yêu đương, chúng tôi cũng không tiện can thiệp.” 
Từ Thiên Minh đi rồi mà tên Diệp Thiên này vẫn nói giọng không chút thiện chí. Trong lòng Lâm Quảng Thâm vô cùng sợ hãi và hối hận. 
“Tự do yêu đương?” Diệp Thiên hừ một tiếng lạnh lùng. 
“Vậy tại sao sau khi Thiên Thành chết, Lâm Tuyết lại trở thành vợ chưa cưới của tên ngu đần Từ Thiên Minh? Hơn nữa, cái chết của Thiên Thành lại không rõ ràng, bị hết thảy ngoảnh mặt làm ngơ?” 
Yên lặng! 
Chết trong yên lặng. 
Người của nhà họ Lâm đều cúi đầu, mặt Lâm Tuyết trắng bệch không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than/765570/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.