Lôi Quân nheo mắt, lời nói vô cùng chặt chẽ. 
Việc này nếu bị đào sâu, Giả Nguyên sẽ gặp rắc rối không hề nhỏ. 
Thậm chí để cả anh ta cũng khó tránh khỏi tai bay vạ gió. 
Dù sao thì thân phận họ cũng khá đặc biệt, lại ở trong trường hợp thế này nên nếu làm to chuyện thì đều không có lợi cho cả hai. 
Vì vậy, Lôi Quân không muốn chơi trong bóng tối nữa. Vả lại cũng không muốn đối đầu với Diệp Thiên. Anh ta muốn đường đường bước ra ánh sáng. 
Lời nói đầy đủ lý lẽ, căn cứ. Thủ tục cũng hợp pháp, hợp lý. 
Chung Ý Văn kêu la thảm thiết, trán tứa mồ hôi lạnh toát. Hắn giờ mới hiểu, tên Diệp Thiên này điên rồi! 
Để đối phó với loại người như Diệp Thiên, chỉ có dùng mưu đoạn mới có thể khống chế hoàn toàn anh ta. 
Nếu không, tất cả đều uổng phí! 
Giả Nguyên ngồi bên đã cười tươi như hoa từ lúc nào không hay. 
Không hổ danh là Lôi Quân. Chỉ với vài câu nói đã chiếm thế chủ động, khiến Diệp Thiên lúc này tiến thoái lưỡng nan. 
Trong mắt Lôi Quân, tên nhóc Vương Hổ hoàn toàn không phải đối thủ. 
Còn với Diệp Thiên, chỉ cần anh ta đồng ý xuống nước, chẳng phải là lúc ấy muốn làm sao thì làm hay sao? 
Đương nhiên, nếu Diệp Thiên không đồng ý và với tội danh bị cáo buộc, sự việc thật không hề đơn giản. 
“Diệp Thiên, nhanh lên, chúng tôi không có nhiều thời gian để lãng phí với anh đâu”. 
Giả Nguyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995600/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.