"Cậu, rốt cuộc cậu là ai?" 
Giọng Tôn Hà đầy hoài nghi, còn có chút run sợ! 
Hắn ta chỉ mới lượn lờ một vòng bên ngoài nhưng lại kinh ngạc phát hiện ra toàn bộ Dung Thành đều đã loạn hết lên rồi! 
Hàng vạn chiến sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí, chuẩn bị tiến hành thanh trừng toàn diện Dung Thành. 
Cảm giác đó, giống như một nhóm thợ săn đuổi theo bắt một nhóm chuột. 
Ngay cả Tôn Hà đã quen với chiến trường lớn, cũng không khỏi kinh hãi! 
Vốn dĩ đang ngưỡng mộ không biết ai mà lại có thủ đoạn và sức mạnh lớn như vậy. 
Bây giờ, câu trả lời dường như đã rõ ràng! 
“Nhớ kĩ, tôi là Diệp Thiên!" Diệp Thiên mặt vô cảm, lạnh tanh thốt ra vài từ! 
"Diệp Thiên?" 
Tôn Hà và Tôn Minh Vọng lẩm bẩm, như thể chưa nghe thấy cái tên này bao giờ! 
"Cậu Diệp, động tĩnh bên ngoài." 
Tôn Hà không rõ thân phận của Diệp Thiên nên nói chuyện cũng khách khí nhiều. 
Diệp Thiên hắng giọng: "Chỉ là đang bắt một đàn chuột mà thôi! Biết quá nhiều không tốt đâu!" 
Nghe thấy sự ớn lạnh trong lời nói của Diệp Thiên, Tôn Hà nuốt nước bọt, càng ngày càng cảm thấy Diệp Thiên quả không tầm thường! 
Còn Tô Trần Vân thì luôn cau mày, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, đột nhiên quay người, định bước ra ngoài. 
"Đứng lại!" 
Diệp Thiên bình thản nhìn Tô Trần Vân, giọng điệu mang theo một chút đùa giỡn: "Yến tiệc này là thương hội Dung Thành tổ chức, nếu như đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995573/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.