"Sự tan vỡ của tứ đại gia tộc thực sự đã tác động không hề nhỏ tới nền kinh tế của Dung Thành, nhưng đó là một khởi đầu mới! Nếu không, cứ luôn xem tứ đại gia tộc là trung tâm, nghe theo tứ đại gia tộc để điều khiển huyết mạch kinh tế của Dung Thành, thì làm sao có thể tiếp tục phát triển?” 
"Còn bây giờ, đến thời khắc then chốt, nếu như Dung Thành muốn thoát khỏi ràng buộc, muốn tiếp tục phát triển, vậy thì phải tiến hành cải cách! Mặc dù tôi mới đến Dung Thành, cũng chưa có đóng góp gì, nhưng mà tôi có nguồn lực tài chính, có nguồn lực này là đủ rồi!" 
Nói đến đây, Tô Thanh Thanh càng thêm tự tin hơn, tiếng nói chuyện cũng to hơn rất nhiều! 
"Nếu như đến bây giờ mọi người vẫn chỉ muốn tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau! Thì xin nói thẳng, nếu như tôi không ngồi được vào vị trí này, Dung Thành có sụp đổ, tôi quay về thủ đô là được rồi! Cùng lắm thì chúng ta cá chết lưới rách! Tôi chẳng sao cả! Ngược lại các ông, chỉ sợ là sẽ khuynh gia bại sản thôi! " 
Nói xong, Tô Thanh Thanh buông lỏng tay, nhẹ nhàng ngồi xuống! 
Ngay lập tức, cả phòng họp đều im phăng phắc! 
Không ai nghĩ rằng Tô Thanh Thanh lại nói ra những lời như vậy! 
Thậm chí là cũng có chút đạo lí! 
Nên làm thế nào đây? 
Mọi người đồng thời nhìn Tô Trần Vân! 
"Tôi cho rằng" 
Một thành viên hội đồng quản trị ủng hộ Tô Thanh Thanh đang định 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995559/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.