"Tôi thực sự không ngờ rằng, chủ nhà họ Chu oai phong lẫy lừng ở Lâm Thành năm đấy lại rơi vào hoàn cảnh như này. Có vẻ như tôi tìm nhầm người rồi!"
Diệp Thiên hờ hững buông tay, giọng điệu có chút thương tiếc.
Nghe những lời này, ánh mắt Chu Phúc Tông vẫn không chút lay động!
Dường như bị tê liệt!
Nhưng mà, Diệp Thiên biết rằng trong lòng của Chu Phúc Tông chắc chắn không can tâm!
Dù sao ông ta từ chủ của một gia đình, thân phận vinh quang lẫy lừng!
Bây giờ thì sống cuộc đời phạm nhân, ngay cả lợn chó cũng không bằng.
Ngay cả bản thân cũng không chấp nhận được.
Đừng nói là Chu Phúc Tông một người đã từng đứng trên đỉnh núi uy phong.
"Vốn là muốn cùng ông hợp tác, nhưng bây giờ xem ra, đã không cần thiết rồi!"
Diệp Thiên mặt vẫn vô cảm nói, nhưng không quay người rời đi!
"Hợp tác?"
Qủa nhiên Chu Phúc Tông ngẩng đầu lên, trong giọng điệu có chút cô đơn và bất lực.
"Bộ dạng tôi bây giờ như thế này, cái gì cũng không có, lấy cái gì mà hợp tác với cậu?"
Nghe điều này, Diệp Thiên nhếch khóe miệng lộ ra một nụ cười.
"Đơn giản, tôi có thể giúp ông lấy lại tất cả những gì ông đã mất!"
"Thật sao?" Chu Phúc Tông ngẩng đầu lên, trong ánh mắt ông ta loé lên niềm hi vọng, nhưng chỉ trong chốc lát lại vụt tắt!
"Vậy thì đã sao? Đồ mất đi rồi, muốn lấy lại đâu có dễ dàng như vậy? Thôi bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995545/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.