"Mày, mày muốn làm gì?" Sở Giang Thành che bụng lại, mãi một lúc lâu sau hắn ta mới có thể đứng dậy, mặt xám ngoét nhưng lại ủ đầy sự hằn học. Thấy Diệp Thiên hung hăng như thế, hắn tahoảng sợ không thôi, cứ bước lùi về phía sau: "Ranh con, mày đừng có mà sinh sự, đất mà mày đang đứng là đất của gia đình họ Sở. Mày dám ra tay với tao thì chỉ mày chết thảm đấy con ạ." Giọng nói của Sở Giang Thành run rẩy. Sợ muốn chết lại còn gân cổ đe doạ.
"Tiếc thật, theo những gì tôi thấy thì anh không có cái khả năng ấy." Diệp Thiên bình tĩnh nhìn hắn ta, anh vừa nói vừa nhấc chân đạp xuống.
"Rắc." Hai chân của Sở Giang Thành bị Diệp Thiên đạp gãy.
"Aaaa. Chân của tao, chân của tao." Sở Giang Thành gào thét chói tai, hắn ta lăn lê bò lết trên nền đất, như một con heo sắp chết vậy.
"Đây mới chỉ là bắt đầu thôi." Khuôn mặt của Diệp Thiên chẳng có cảm xúc gì cả, trong lúc nói câu này, chân phải của anh lại đạp chuẩn xác, không lệch một li một hào nào, trúng ngay tay phải của Sở Giang Thành.
"Mày, mày muốn làm gì?" Đau đớn kịch liệt khiến Sở Giang Thành run rẩy cả người, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trên trán của hắn ta. Tay phải của Sở Giang Thành bị giẫm chặt, không động đậy được, hắn ta cực kì hoảng sợ.
"Rắc." Diệp Thiên không nói gì, anh chỉ dồn một lực nhẹ vào chân phải. Tay của Sở Giang Thành đã bị giẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995380/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.