"Bịch." "Bịch." Thứ âm thanh như xuyên thủng màng nhỉ vang lên, trước cửa của ngôi biệt thự trông vô cùng ngổn ngang, mấy tên vệ sĩ nằm ngay đơ ở đó. Diệp Thiên mới chỉ dùng một lực nhẹ thôi mà những tên vệ sĩ được sàng chọn kia bị đánh lui hết cả. Kẻ nào kẻ nấy ngã trên nền đất, chúng nhe răng nhe lợi kêu rên, chẳng còn sức đứng dậy.
"Cái..." Lâm Cách đờ đẫn, Lâm Viễn Huy cũng đờ đẫn, cả những người thuộc dòng dõi nhà họ Lâm đứng phía sau cũng đờ đẫn nốt. Sức lực của một người mà lại có thể xử lý gọn ghẽ cả tám tên vệ sĩ của nhà họ Lâm, đã thế nhìn Diệp Thiên còn cực kì nhẹ nhàng như không. Thực lực của tên Diệp Thiên này quá là ghê rợn.
"Sao? Còn muốn đánh nữa?" Diệp Thiên đứng dậy, anh lẳng lặng nhìn hai người, mắt sang như ngọn đuốc bùng lửa.
"Diệp Thiên, mày, mày đừng có mà phách lối, nhà họ Lâm chúng tao không phải là nơi mà mày có thể đắc tội đâu." Lâm Viễn Huy trừng mắt nhìn Diệp Thiên, giọng điệu của lão ta chẳng còn mạnh bạo như trước.
Lâm Cách rụt đầu rụt cổ lại, không dám nói năng tuỳ tiện nữa. Diệp Thiên là một kẻ điên. Ngay cả chú hai trong nhà mà hắn ta cũng dám giết thì còn có chuyện gì là không thể đây?
"Có hai lựa chọn, cút hoặc là chết." Diệp Thiên nhìn bọn chúng với vẻ lạnh nhạt, đôi mắt lạnh như băng của anh cho người ta cái cảm giác không rét mà run.
Lâm Viễn Huy rùng mình trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995322/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.