“Tiếp sau đó phải làm thế nào, không cần tôi nói nữa chứ? Ông tự xem nên làm sao đi.” Diệp Thiên lạnh lùng lên tiếng, vẫn chắp ray ra sau, bộ dạng như đang xem trò vui vậy.
Chỉ một câu ngắn ngủi nhưng lại khiến cả ba người thấp thỏm.
Thậm chí bọn họ sợ hãi đến mức run rẩy cả người.
Mặc dù Diệp Thiên nói rất bình thản nhưng Ngô Hải Thanh và chị em Đỗ Dung nghe xong như sấm đánh ngang tai.
Câu này của Diệp Thiên khác gì đã ấn định luôn cho Đỗ Minh.
“Cậu Diệp, tôi, tôi…” Ngô Hải Thanh lên tiếng lắp bắp.
Câu này của Diệp Thiên chính là ép ông ta vì việc nghĩa không quản người thân mà. Nghĩ vậy, Ngô Hải Thanh nghiến răng, ánh mắt ông ta nhìn Đỗ Minh chẳng khác nào muốn giết người.
“Đỗ Minh, cậu đã biết tội chưa? Tôi coi trọng, cất nhắc cho cậu là để cậu giở trò đấy à?”
Vừa nghe câu này của Ngô Hải Thanh, mặt mày Đỗ Minh trắng bệch.
Xong rồi, xong thật rồi.
“Hải Thanh, ông cũng không thể như vậy được.” Đỗ Dung thấy vậy cuống cả lên, bà ta lên tiếng muốn giúp em trai mình.
“Bà im đi cho tôi.” Nào ngờ Ngô Hải Thanh lại không như bình thường, ông ta trừng mắt nhìn Đỗ Dung.
“Đều tại bà chiều nó rồi nó đâm hư, nếu không phải do bà thì sao có thể xảy ra chuyện như ngày hôm nay?”
“Nếu bà muốn xin thì vào tù quỳ với tên phế vật này đi.”
Nghe vậy, Đỗ Dung không dám nói thêm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995293/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.