"Chẳng lẽ hai cô không định nể mặt tôi sao? Tôi sẽ rất thất vọng đấy." Diệp Quân nhìn về phía Tô Vân Nhi và Tô Hồ, mặt của hắn ta tối sầm lại.
"Thế thì sao nào?" Tô Hồ hừ lạnh: "Diệp thiếu gia này, theo tôi thấy, tốt nhất là anh nên trả đồ lại, không thì cả tôi cũng không dám đảm bảo rằng ngoài chúng tôi ra, liệu còn có ai khác đến tìm các anh để gây sự đâu."
Diệp Quân nghe thế, một nụ cười lạnh lùng nở rộ trên khuôn miệng của hắn ta. Diệp Quân chẳng sợ hãi gì hết, nét mặt có đôi chút điên cuồng: "Nếu các cô đã nói thế thì tôi cũng chẳng cần giấu giếm gì nữa." Diệp Quân hừ lạnh: "Tôi khuyên hai cô đây nên đi vào với tôi, không thì các cô không gánh nổi hậu quả đâu." Vẻ mặt của hắn ta rất bình tĩnh khi nói lời này, nhưng ý đe doạ rõ mồn một.
Tô Vân Nhi hừ một tiếng: "Nếu chúng tôi không vào thì sao nào? Diệp thiếu gia có thể làm gì chúng tôi đây?" Cô biết Diệp Quân là cậu chủ của nhà họ Diệp, chắc chắn sẽ không dễ đối phó gì cho cam. Nhưng cô cũng có sự kiêu ngạo và thực lực của riêng mình.
"Có thể làm gì các cô à?" Diệp Quân hừ một tiếng, hắn ta vừa nói vừa nhìn về phía lão già đứng phía sau mình. Hắn ta hơi cong lưng, trong mắt đựng vài phần cung kính: "Lão Minh, nếu họ coi thường nhà họ Diệp của chúng ta như kia, vậy đành phải nhờ lão mở mang tầm mắt hộ họ thôi." Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995284/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.