“Cậu theo bên nào?” Diệp Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Sau vài lần tiếp xúc với Thiên Khải, anh phát hiện ra tính cách người này rất kỳ lạ, nhưng khả năng thiên bẩm hơn người. Chưa tới ba mươi tuổi mà đã đạt cảnh giới tầng thứ mười.
Mặc dù không phải là người dị nhất mà Diệp Thiên từng gặp nhưng trong số những vị khách tham gia cuộc so tài ở Bắc Thiên Các thì Thiên Khải chắc chắn là người mạnh nhất.
“Hy vọng cậu không đứng ở phía đối đầu, nếu không tôi cũng giải quyết cả cậu luôn.” Diệp Thiên giơ tay ra xoa xoa vài cái, nước trà trên mặt bàn được lau đi sạch sẽ.
Cạch, cạch, cạch.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Nhìn qua khe cửa, có hai bóng người lúc ẩn lúc hiện. Diệp Thiên vung tay, cánh cửa căn phong được mở ra.
Sau đó liền trông thấy hai chị em song sinh của Bắc Cương Minh đứng bên ngoài cửa.
“Muộn thế này các cô tới đây làm gì?” Diệp Thiên có vẻ ngỡ nàng.
Hai chị em song sinh kia nhìn nhau rồi mới chậm rãi bước tới phía Diệp Thiên và cùng quỳ xuống nói cảm ơn: “Chúng tôi tới để cảm ơn anh Diệp đã cứu mạng.”
Diệp Thiên khoát tay: “Các cô đã cảm ơn rồi.”
“Không giống nhau.”
Hai người bọn họ lắc đầu, đáp: “Chị em chúng tôi xuất thân đặc biệt, đều là người của nhà họ Du ở Nam Cảnh. Tổ tiên chúng tôi dạy rằng chỉ cần là người có ơn cứu mạng với chúng tôi thì chúng tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1994446/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.