“Được, tôi nói!”, Bách Mi do dự hồi lâu rồi mới định thần trở lại. Sau đó, cô ta lên tiếng: “Các Chủ Bắc Dương, sư đồ Lạc Bắc Môn, Doanh Quân, nhà họ Diệp, người thần bí đó, và còn có Bạch Cốt Hội chúng tôi cùng một số thế lực mới nổi ở Bắc Cương, thế nhưng bọn họ chỉ có quyền hợp tác chứ không có quyền tham dự vào việc bày binh bố trận”.
“Được, tôi biết rồi, cô đi đi”, Diệp Thiên xua tay với Bách Mi.
Bách Mi nghe xong liền nói: “Anh đừng manh động, nơi này là Bắc Thiên Các, lại thêm bọn họ đã bố trí bẫy sẵn rồi, dựa vào thực lực của cá nhân anh sẽ không thể nào thắng nổi bọn họ đâu”.
“Nếu cô không đi thì e là không đi được nữa đâu”, Diệp Thiên đột nhiên nói.
Bách Mi kinh ngạc, sau đó cô ta hít vào một hơi thật sâu, nói: “Tôi có thể không phải là đối thủ của anh. Nếu anh muốn giết tôi thì tôi cũng không thể ngăn cản được”, nói rồi cô ta nhắm mắt lại như thể để cho Diệp Thiên quyết định mạng sống của mình.
Nhưng ngay sau đó Diệp Thiên lại nói: “Tôi đã nói tha cho cô một mạng, tôi sẽ không đích thân ra tay”.
“Vậy vừa rồi anh…”, Bách Mi lập tức mở to mắt.
Vốn dĩ cô ta định hỏi Diệp Thiên có ý gì nhưng ngay sau đó, cơ thể cô ta lảo đảo. Cả hang động bắt đầu rung chuyển, nhưng đó không phải là sự rung chuyển theo kiểu sụp đổ mà là sự rung chuyển theo kiểu ngồi trên đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1994352/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.