Câu này của Diệp Thiên rõ ràng mang theo ý chất vấn.
Đồng thời, chỉ thấy đối phương bật cười: “Ha ha ha, cậu muốn biết thân phận tôi? Vậy thì xuống địa ngục mà nghe ngóng”.
Ông ta vừa dứt lời, xung quanh chợt xuất hiện thêm rất nhiều người, giống như cá nối đuôi nhau, xông về phía này.
“Diệp Thiên”, Long Thi Thanh giật mình.
Còn Diệp Thiên lại vẫn án binh bất động, như thể coi thường đối thủ. Anh nhìn những kẻ này với ánh mắt sắc lạnh.
Dù đối phương có rất nhiều người nhưng hiện giờ Diệp Thiên lại chẳng hề tỏ ra sợ hãi. Khi thấy đối phương, trong mắt anh chỉ thể hiện rõ cái vẻ mỉa mai, châm chọc.
Diệp Thiên lên giọng: “Đám người các ông như thế này mà cũng muốn đấu với tôi? Còn non lắm”.
“Vậy sao? Thế thì thử là biết thôi”, người đàn ông ở phía đối diện tối sầm mặt mày.
Trong chốc lát, đám tay sai của ông ta giống như nước thủy triều lên, cứ thế dồn dập xông lên bao vây lấy nhóm người.
Diệp Thiên chỉ tính toán đơn giản cũng biết rằng số lượng người của đối phương cũng phải lên đến hàng trăm người.
Lại thêm vẻ mặt ông ta tỏ rõ sự đắc ý, rõ ràng là ông ta cho rằng mình chắc chắn sẽ thắng hai người phía Diệp Thiên.
“Vậy sao?”
“Các ông đã không sợ thì ra tay đi”.
Diệp Thiên dứt lời, một luồng sức mạnh khủng khiếp phóng ra từ cơ thể anh. Luồng sức mạnh đó giống như ngọn núi Thái Sơn, sừng sững vững vàng ập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1994308/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.