"Lần đầu tiên, anh ta quỳ xuống, tôi đã tha cho anh ta một lần, lần thứ hai là một cái tát." Diệp Lân sờ mũi nói: "Cứ một lần rồi lại một lần, tôi đã cho anh ta hai cơ hội, bản thân anh ta không biết trân trọng. Điều này không thể đổ lỗi cho tôi."
Nói xong, hắn nhìn Vương Chấn nói: "Nhắc tới tôi cũng có hơi tò mò, ông nghĩ tới chuyện không dám trêu chọc lão già đầu hói này, tại sao lại không nghĩ tới, ông cũng không thể trêu chọc vào tôi đây!"
Sắc mặt Vương Chấn trở nên vô cùng phức tạp.
Lần trước Giang Chấn Nam gọi điện thoại cho ông ta, cũng không nói rõ lai lịch của Diệp Lân, chỉ uy hiếp ông ta rằng không được động vào Diệp Lân mà thôi.
Vì vậy theo bản năng, ông ta nghĩ rằng chỗ dựa của Diệp Lân chỉ là Giang Chấn Nam!
Mà chuyện lần này liên quan đến Chu Ngọc Lâm, tuy rằng ông ta không muốn trở mặt với Giang Chấn Nam, nhưng lại càng không dám trêu chọc Chu Ngọc Lâm, cho nên ông ta cắn răng, trước tiên đắc tội với Giang Chấn Nam, sau đó sẽ đi xin lỗi Giang Chấn Nam sau.
Diệp Lân đối mặt với mấy chục người, vẫn bình tĩnh vô cùng, hắn nhàn nhạt nhìn Vương Chấn nói: "Nể tình quan hệ của ông và Giang Chấn Nam không tệ, tôi có thể tha cho ông một lần, thả người ra, nên bồi thường thì bồi thường, đương nhiên, cái tên đầu hói này phải ở lại."
Chu Ngọc Lâm nhướng mày!
Thực tế mà nói, đối với người bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-te-chien-than/3537105/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.