“Hả?”
Nghe được yêu cầu hỗ trợ của Diệp Lân, Giang Chấn Nam không lộ ra vẻ khó xử, thay vào đó chính là vẻ mặt hưng phấn, ông ta vội vàng hỏi: “Yêu cầu chú làm cái gì?”
Diệp Lân ho khan một tiếng, nói: “Thật ra cũng không có gì, chỉ hy vọng về sau trên sự nghiệp chú có thể quan tâm một ít đến công ty Thịnh Thế. Dù sao chú cũng là đại gia giàu nhất Giang Thành, tùy tiện thực hiện một chút hoạt động kinh doanh cũng đủ nuôi sống công ty hậu cần Thịnh Thế.”
Giang Chấn Nam cũng không dò hỏi gì nhiều, vội vàng gật đầu nói: “Đây là chuyện nhỏ thôi. Hoàn toàn không thành vấn đề!”
Bên cạnh Giang Uyển Uyển lại ngây dại một lần nữa.
Cô đã gặp qua cha mình đàm phán với các ông chủ của công ty khác, biết trong thương trường cha mình là dạng người gì, từ trước đến này ông ấy chưa từng hào phóng như vậy.
“Rốt cuộc tên này có lai lịch gì, chỉ bởi vì cứu cha mình một lần đã làm cho cha mình dễ dãi với anh ta?” Giang Uyển Uyển nghi ngờ trong lòng, cô càng thêm tò mò về Diệp Lân.
Diệp Lân nói cảm ơn, sau đó ba người bắt đầu dùng cơm bình thường.
Đồ ăn của khách sạn Marriott này thật sự đỉnh cao, hương vị của nó khá ngon.
Thời gian trôi qua trong vô thức.
……
8 giờ tối! Khu vực ngoại ô Giang Thành, trong một nhà máy bỏ hoang.
“Đoàng!”
Minh Tiểu Nam dùng một chân đá văng cánh cửa sắt trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-te-chien-than/3537074/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.