~ Bạch Nhược ~
Tôi quay sang nhìn Long nhíu mày, cất tiếng hỏi “xe anh đâu? Kiếm Nhật của anh nữa? Nó đang ở xó nào?”
Nghe vậy anh ta lôi chiếc tai nghe ra nhét thẳng vào tai tôi, giọng đều đều vang lên “thơm anh cái anh nói cho biết“.
“Nếu muốn sưng mặt thì cứ nói tôi, việc này nằm trong khả năng của tôi” tôi cười rất chi là "phúc hậu", kèm theo đó là tiếng rắc của các ngon tay được tôi bẻ vang lên tiếng làm anh ta rùng mình.
“Tình cảm quá nhỉ” Tiến ngồi bên chêm một câu vào.
Tôi còn chưa kịp hiểu tình hình thì cậu ta đã nhắm mắt lại ngáy nhẹ, suy nghĩ ý nghĩa câu nói đó, dường như có chút gì đó không ổn chỉ là tôi nghĩ không ra.
Tôi xì mũi coi thường không để ý tới cậu ta nữa, quay xuống ngó quanh tôi lo lắng rít nhẹ “đồ tao đâu?“.
Hải bò quay quanh hỏi “đồ nào nhỉ tụi bây, đồ nào vậy Vi già“.
“Đồ ế ế ế” điệu đà cười đểu.
Bực mình rồi đấy
“Hôm qua tao đưa đồ của tao cho mày cầm rồi, hôm nay chỉ việc ngồi lên xe mà đi thôi “ tôi rít lên
“À, quần áo với mấy quyển Kim Dung của mày sao, ai da sao tao đãng trí như vậy nhỉ, cũng tại mày lười làm gì, có mỗi vác cái va ly nhỏ thôi mà cũng phải nhờ tao,... tao quên rồi” Hải bò nói một tràng và kết lại một câu khiến tôi phải chồm cả người xuống đánh nó.
“Mày đi chết đi”
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-quen-han-thu/3202491/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.