Truyện: lãng quên thù hận
Tác giả: bạch nhược
Bực mình thật rồi, đang chán nản mà còn có kẻ muốn châm dầu vào lửa, thấy hắn không phản ứng tôi liền giơ chân đá ngược chân thật mạnh và rồi...
“Ai ui, cậu có phải con gái không vậy, sao có người thích bạo lực vậy nhỉ”
Giọng nói quen quen
Cách hành xử cũng quen quen
Đến cả mắng cũng quen quen
Tôi quay phắt đầu ra đằng sau, may là cậu ta thả lỏng chứ không tôi phải ăn đau rồi, thấy người đó là Tiến tôi lắp bắp “sao lại là cậu“.
Cậu ta nghe vậy quay ra đằng sau nhìn rồi quay lại nhìn tôi hỏi “thế cậu nghĩ là ai“.
Tôi nghi hoặc nhìn cậu rồi hắng giọng chuyển đề tài “vậy sao cậu ở đây“.
“Vừa nãy thấy cậu tập thể dục hăng quá nên theo xem cậu tập vui không ấy mà” cậu ta nói đểu, thêm chút ngả ngớn làm tôi đen mặt.
“Thế đấy” tôi bỏ đi trong tức tối.
“Ừ thì chả liên quan tới tôi mà sao ra đường trông cậu thảm quá vậy”
Tôi quay lại thở dốc rồi đay nghiến mắng “cậu thần kinh à, tôi thảm đấy cậu mà còn nói thêm câu nữa là đừng trách tôi...”
“Sao?, cậu đánh tôi sao? Nhưng mà... liệu có sức đánh“.
Nghe vậy bão cấp tám xoáy trên đầu tôi, tôi vận thế chuẩn bị xông vào tẩn cậu ta, thế rồi “khoan, tôi giỡn thôi mà không cần căng vậy đâu”
“Mà cậu rớt tiền kìa”
“Tôi không phải con nít”
“Thật”
“Lừa tôi không nổi đâu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-quen-han-thu/3202480/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.