Nghe tiếng thở đều đều trong phòng, Phù Minh mím chặt môi mỏng, không nói một lời rời đi.
Huyền Miêu: "?"
Lão đại đây là có ý gì, là không thích vật hiến tế bên trong nữa meo?
Nó không hiểu gì cả, dứt khoát ném chuyện này ra sau đầu.
Nó không giỏi suy đoán tâm tư của lão đại, mỗi lần đều chọc hắn tức giận, hay là ngày mai đi hỏi Hoàng Tam đi, con chồn vàng kia đi theo lão đại lâu nhất, chắc chắn có thể đoán được ý của lão đại meo!
...
Cạch cạch cạch~
Tiếng chuông giống như sấm rền vang lên, ngoài phòng ngủ cách âm không tốt lắm truyền đến âm thanh lăn lộn như ngọn núi nhỏ.
Tang Niệm Niệm gần như thức trắng cả đêm, nhanh chóng bò dậy, đẩy cửa nhìn ra ngoài.
Con mèo đen to lớn tối hôm qua đã trở về, đang chơi quả cầu len ở giữa miêu quật.
Lâm Mộ Thủy và rất nhiều vật hiến tế cũng thức dậy, nhao nhao đứng đợi ở cửa.
Vô số lông mèo đen bay tứ tung, đợi đến khi con mèo béo kia nằm sấp ngủ, mọi người mới rời khỏi phòng ngủ, nhanh chóng đi đến một cánh cửa tròn nhỏ ở phía bắc.
"Niệm Niệm, nhanh lên, đi theo ta." Lâm Mộ Thủy không biết chuyện tối qua Yêu Vương bệ hạ đã đích thân đến đây, còn tưởng rằng Tang Niệm Niệm muốn ở lại hầu hạ mèo béo cùng hắn, lập tức gọi nàng cùng đến hậu điện lấy dụng cụ.
Bước qua cánh cửa tròn nhỏ, Tang Niệm Niệm như lạc vào thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-quan-yeu-nghiet-cua-ta/3747447/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.