Tang Niệm Niệm sắp hết cách, nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Phù Minh, thầm nghĩ chẳng lẽ tất cả các Công chúa muốn muốn đặt quy tắc ngầm với những ám vệ bên cạnh đều phiền phức như nàng sao?
"Ngươi gọi ta là gì?"
Tang Niệm Niệm có chút tủi thân, Phù Minh thật là kẻ lừa đảo, rõ ràng đã nói dù nàng đưa ra yêu cầu gì, hắn cũng sẽ đồng ý.
"...Nhưng mà Điện hạ, Người vẫn chưa đồng ý yêu cầu của thuộc hạ."
Nghe giọng nói khàn khàn và tủi thân bên tai, Tang Niệm Niệm biết mình đã hoàn toàn thất bại trong trận chiến giằng co này.
Nàng giả vờ rối rắm vô cùng, mãi đến tối, mới mở to đôi mắt trong veo, bảo Phù Minh gội đầu cho nàng.
Vị ám vệ cao lớn do dự một chút, đun sôi đủ nước nóng, quỳ gối trong phòng tắm được bao quanh bằng những khối gỗ, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng luồn qua mái tóc mềm mại của nàng.
Hơi nóng dần dần bốc lên trong phòng tắm chỉ có vài cây cỏ đom đóm phát sáng, hai má Tang Niệm Niệm ửng đỏ, cố ý dùng giọng nói mềm mại bắt bẻ: "Sao gội đầu mà cũng chậm như vậy, có phải ngươi bất mãn với ta, không muốn gội cho ta không?"
Phù Minh: "..."
Hắn đã sắp đến giới hạn, mấy ngày nay trừ buổi tối ra, những lúc khác đều trốn tránh Công chúa, cố gắng không tiếp xúc thân thể với nàng, giấc mơ tối qua, cũng chỉ hơi làm dịu đi sự bồn chồn của hắn, trị ngọn không trị gốc.
Mím chặt môi mỏng thành một đường thẳng, Phù Minh gội đầu cho Tang Niệm Niệm xong, rõ ràng không dính nước, nhưng người lại ướt đẫm mồ hôi.
Tệ hơn là, hắn... mất khống chế.
Thứ không thể nào phớt lờ lại nhảy lên, Phù Minh mím chặt môi mỏng thành một đường thẳng, một tay lặng lẽ nắm chặt điểm yếu bỗng nhiên to thêm một vòng của mình.
Nước bọt thèm thuồng nhỏ giọt xuống, Phù Minh gân xanh trên trán giật giật, nuốt xuống tiếng thở dốc khàn khàn, hai cái tai hình tam giác không ngừng run rẩy dựng đứng trên tóc hắn, ngay cả bóng trên tường cũng có thêm một cái đuôi to lông xù.
Nếu Tang Niệm Niệm lúc này quay đầu lại, sẽ phát hiện bóng trên tường linh hoạt vặn vẹo, vừa to vừa dài, giống hệt dây leo tà ác đã bắt nạt nàng đến khóc trong mơ trước đó.
Nhưng ánh sáng trong phòng tắm mờ ảo, nàng không hề nhận ra, chỉ cảm thấy cơ thể áp sát sau lưng nàng càng ngày càng nóng, đáng thương làm lần giãy dụa cuối cùng: "Phù Minh, nếu ta không đồng ý với ngươi, có phải ngươi sẽ không muốn làm phu quân của ta nữa không?"
Vị ám vệ cao lớn "Ừm" một tiếng.
Tang Niệm Niệm lại hỏi: "Vậy ngươi sẽ rời khỏi ta sao?"
"Sẽ không."
Phù Minh dừng một chút: "Thuộc hạ sẽ không bao giờ rời khỏi Điện hạ."
Nhưng hắn sẽ đau khổ, hắn sẽ ghen tị, hắn sẽ nghĩ cách g.i.ế.c c.h.ế.t người đàn ông trở thành phu quân của nàng.
Tang Niệm Niệm không hiểu tại sao Phù Minh thà không làm phu quân của nàng, cũng không muốn nàng ở bên nam nhân khác.
Nhưng có lẽ là thân hình đẹp đẽ của hắn quá hợp ý nàng, hoặc là đôi mắt xanh hẹp dài kia quá mức mê hoặc lòng người, nàng vẫn đồng ý yêu cầu vô lý này.
Nàng không còn nhiều thời gian nữa, Phù Minh lại quá ngay thẳng nghiêm túc, muốn có được hắn, đây gần như là cơ hội duy nhất của nàng.
Vậy nên Tang Niệm Niệm cụp mắt xuống: "Ta có thể chỉ có mình ngươi là phu quân, nhưng, nhưng ngươi sau này sẽ mãi mãi đối xử tốt với ta chứ?"
Giọng nói của nàng mềm mại, ngữ khí dịu dàng, mang theo chút e lệ và ngây thơ khó nói nên lời, nói xong liền cắn môi, không nói gì nữa, chỉ đưa ngón tay màu hồng nhạt ra chạm vào cánh tay rắn chắc của Phù Minh, rồi lại như bị bỏng mà nhanh chóng rụt tay về.
Phù Minh ngừng thở, chỗ bị nàng vô tình chạm vào nóng rực như lửa đốt.
Hắn đã sớm sắp mất khống chế, lúc này nguyện vọng hèn hạ của hắn được đồng ý, hắn gần như không thể kiềm chế nổi những dục vọng điên cuồng kia, thân thể nóng bỏng áp sát chủ nhân của mình, cầu xin nụ hôn của nàng: "Điện hạ, Điện hạ..."
Hốc mắt hắn tràn ngập tình yêu nồng nàn, nhưng lại không dám để nàng nhìn thấy đuôi sói xấu xí của mình, bàn tay to lớn nổi đầy gân xanh che đi mắt nàng.
Tang Niệm Niệm ngẩng đầu lên, trong mũi toàn là mùi cam ngọt ngào nồng nàn.
Đôi môi nàng bị cướp đoạt trong không gian mờ ảo, bên tai toàn là tiếng thở dồn dập của Phù Minh.
Tiếng thở dốc nặng nề hòa lẫn với nhịp tim đập dữ dội, trong đêm đông tuyết rơi dày đặc ngoài trời vẫn nghe rõ mồn một.
Nàng có thể cảm nhận được bàn tay to lớn thô ráp của Phù Minh đang ôm lấy eo thon của nàng, đầu ngón tay đầy vết chai như muốn khảm nàng vào trong lòng hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]