Không biết qua bao lâu, trong tầm mắt nàng bỗng sáng lên một ngọn lửa.
Trước mặt bốc lên một trận bụi mù cay mắt, Tang Niệm Niệm ho khan mở mắt ra, thấy Phù Minh đang cởi trần, ném một nắm cỏ khô và một khúc củi khô vào đống lửa.
Lúc này Tang Niệm Niệm mới để ý, khi nãy cõng nàng mở đường, hắn đã tiện tay nhặt một đống củi, còn hái không ít quả dại.
Tang Niệm Niệm: "..."
Nàng nhìn bông hoa nhỏ màu xanh lam phát sáng trong tay mình, là lúc đi được nửa đường, Phù Minh sợ nàng sợ hãi nên hái cho nàng chơi, lần đầu tiên nàng cảm thấy mình có chút vô dụng.
"Điện hạ chờ ở đây một lát, ta đi nhặt xe ngựa về."
Phù Minh dọn dẹp qua hang động, dịch đống lửa vào trong nửa tấc.
Bảy năm trôi qua, hang động hắn đào vẫn còn nguyên vẹn, đồ vật bên trong cũng không bị xê dịch, vẫn chỉ có một chiếc giường đá trống trơn và một tấm nệm đan bằng lông sói, chỉ là hang động mà sói con ngày xưa cho rằng đủ để hắn và bạn đời cư ngụ, trong mắt hắn bây giờ, thật sự là quá chật hẹp.
"Được, vậy ngươi mau trở lại nhé."
Tang Niệm Niệm kỳ thực rất muốn cùng Phù Minh đi, nhưng nàng biết rõ mình đi theo cũng không giúp được gì, còn có thể gây thêm phiền phức, nên không kiên trì, chỉ cởi cúc áo choàng ngoài, tiến lên muốn trả lại y phục cho hắn.
Ở đây có lửa, nàng sẽ không bị lạnh.
Dưới ánh đèn mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-quan-yeu-nghiet-cua-ta/3746817/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.