Hội đèn lồng này cuối cùng vẫn không xem được.
Tang Niệm Niệm bị ướt mưa, lại bị Phù Minh chọc tức không nhẹ, không bao lâu liền phát sốt.
Nàng mơ mơ màng màng cuộn tròn trong lòng Phù Minh, còn đang nghĩ làm thế nào để gỡ lại một ván, đã bị hắc y vệ sĩ cao lớn ôm lên xe ngựa.
Đợi đến khi nàng tỉnh lại lần nữa, đã nằm trong tẩm điện của Phiêu Miểu cung.
"Công chúa, hôm nay cũng không gặp Phù Minh sao?"
Vén màn lên, Tử Đăng thêm chút cỏ xua lạnh vào lư hương lưu ly Long Bàn, bốc lên làn khói lượn lờ.
Tang Niệm Niệm vừa thiền định xong, hàng mi dài run run, ngón tay véo véo trên đệm mềm: "Không gặp."
Liếc thấy động tác sốt ruột của công chúa, Tử Đăng tò mò như bị mèo cào trong lòng.
Từ năm ngày trước, sau khi Phù Minh đưa công chúa mặc áo khoác của hắn về, Tử Đăng vẫn luôn tò mò đến bây giờ.
Phong tục Sương quốc quả thật cởi mở, nhưng nữ tử chưa kết hôn mặc y phục của nam nhân khác vốn đã ái muội, công chúa ngày thường lại không gần nam sắc, đừng nói là mặc y phục của nam nhân khác, ngoài bệ hạ, đại hoàng tử và hắc y vệ sĩ của công chúa phủ, nàng thậm chí còn chưa từng tiếp xúc nhiều với nam nhân khác.
Nhưng tối hôm đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, mặt công chúa ửng hồng, trên cổ tay trắng nõn thon dài in mấy dấu tay màu đỏ nhạt, rõ ràng là do Phù Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-quan-yeu-nghiet-cua-ta/3746808/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.