Triệu Dã ngăn nắp bày củi ra đất, song, lại đực người ra nửa ngày, không nhúc nhích lấy một cái.
Hàn Lăng đứng bên chờ đợi, nhướng nhướng mi, nói: “Ngươi không biết nhóm lửa?”
Triệu Dã xấu hổ cười cười, có chút mất tự nhiên gật đầu, hắn quả thực không biết nhóm lửa, mỗi một lần xuất môn du ngoạn bên ngoài, đều có thư đồng đi theo, những việc này, hắn chưa từng chạm qua. Nếu sớm biết có hôm nay, lúc trước hắn nên học nhóm lửa.
Khóe miệng Hàn Lăng giật giật, xoay người đi tới bên bờ sông cúi đầu thận trọng tìm kiếm.
Không lâu sau, trong tay nàng liền xuất hiện hai viên đá màu trắng sáng.
Dưới ánh mắt hiếu kỳ của Triệu Dã, nàng làm cho hai viên đá ma sát vào nhau, thế là một tia lửa nhỏ liền xẹt lên.
Dần dần, dưới mấy thanh gỗ to, cỏ khô bỗng chốc bốc cháy.
Tức khắc, lửa hồng rọi sáng lên mặt hai người, ấm áp lan tỏa.
“Không ngờ trên đời còn có tảng đá thần kỳ như vậy!” Triệu Dã kinh ngạc nhìn hai tảng đá trong tay Hàn Lăng. Không ngờ một lần hảo tâm cứu giúp, trong một ngày ngắn ngủi, đã để hắn trải qua nhiều chuyện vô pháp liệu trước thế này.
Hàn Lăng lạnh lùng trả lời: “Đây là đá lấy lửa.”
Ánh mắt Triệu Dã chợt lóe tia sáng nhìn Hàn Lăng, đá lấy lửa?
“Thân ở nơi hoang dã, phải biết kỹ năng cầu sinh. Mà đá lấy lửa vào những lúc không có đồ bắt lửa, là công cụ dùng để bắt lửa tốt nhất.” Thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-phi/2112795/quyen-2-chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.