Chưa từng có một nữ nhân nào có thể khiến hắn chấn động như vậy!
Vì không muốn bị dục vọng khống chế, mà không chút sợ hãi đâm chủy thủ sắc bén băng hàn vào cơ thể mình!
Bàn tay bóp lấy cổ thiếu nữ từ từ buông lỏng, dần dần buông xuống, Hàn Lăng mất đi lực chống đỡ, loạng choạng lui ra phía sau ba bước.
Mồ hôi trên trán nàng không biết là bởi vì dục vọng cực nóng, hay là bởi vì nỗi đau rét thấu xương mà có.
Chỉ là, hành động đó, đã làm cho vệt ửng đỏ trên mặt nàng biến mất, ngược lại chuyển thành tái nhợt.
Máu tươi từ trên bả vai nhuốm ra, từ từ lan rộng.
Phượng Hạo Vân nhíu mày, nhìn chằm chằm thiếu nữ, nửa ngày sau, nhẹ giọng nói: “Trẫm tin nàng.” Đủ loại hành động của nàng đã nói rõ, nàng không có mục đích gì với hắn. Nếu có mục đích, nàng sẽ lấy việc trúng mị dược làm cái cớ, cám dỗ hắn, đồng thời còn tranh thủ sự đồng tình của hắn. Tiếc là, nàng không có, nàng lấy biện pháp tự mình hại mình đổi lấy sự tỉnh táo.
Nghe vậy, Hàn Lăng tự giễu cười khẽ, chỉ trả lời một chữ: “Tốt.”
Dứt lời, rút thanh chủy thủ ngay bả vai ra, hoàn tất hàng loạt động tác, vốn rất đau nhức khó nhịn, mà nàng chỉ cắn răng cũng không cho miệng mình thốt lên tiếng kêu đau.
Phượng Hạo Vân vô cùng kinh ngạc nhìn Hàn Lăng, đột nhiên, lần đầu tiên, hắn muốn bất chấp bản thân an nguy, cho nàng rời đi. Có lẽ, sự kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-phi/2112790/quyen-2-chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.