Vương Dụ Ngôn nghe vậy, cười xinh đẹp như hoa, “Trong mắt Ngôn nhi, bất luận là ai cũng không có tư cách trở thành cường địch của Hoàng Thượng.” Trong mắt nàng, Phượng Hạo Vân giống như là thần, mà nếu đã là thần, thì làm sao có cường địch?
Phượng Hạo Vân cười nhẹ, không tiếp tục đề tài này, mà là đưa ánh mắt không có bao nhiêu tình cảm nhìn về phía Vương Dụ Ngôn, nhẹ giọng nói: “Bắt đầu từ ngày mai, ngươi không cần tiếp tục hầu hạ trẫm.”
Nghe vậy, Vương Dụ Ngôn thân hình run lên, “Vì sao?”
“Không nên nhiều lời.” Trong lời nói thảnh nhiên loe lóe sát khí.
Vương Dụ Ngôn bây giờ mới nhớ đến, hằng năm có ba tháng, Hoàng Thượng sẽ không cho người khác hầu hạ. Vừa rồi nàng quá khẩn trương. Thế nhưng lại quên chuyện này. Cười khổ một tiếng, xem ra, nàng càng ngày càng thích hắn, nhưng hắn vẫn lãnh tình như vậy, nàng đối với hắn mà nói, vẫn là một nha hoàn thông phòng có cũng được mà không có cũng không sao.
………..
Hôm sau
Các Vương gia ở lại trong hoàng cung hôm nay toàn bộ đều chuyển đi. Phủ đệ ngoài cung đã kiến tạo xong. Mà ngày đại hôn cũng sắp tới. Các Vương gia đều dời đi vào hôm nay.
Trong tiếng ồn ào chuẩn bị, lúc Hàn Lăng đang đứng ở trong phòng tìm kiếm yên tĩnh, thì Phượng Hạo Dạ đến.
Phía sau Phượng Hạo Dạ là bốn thị vệ, bốn người nâng một con dê béo đã nướng chín đang bốc hương thơm ngào ngạt.
Đặt dê béo lên bàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-phi/2112778/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.