Một tuần thì có vài ngày là Phương Thanh sẽ đến công ty của tôi, chúng tôi cùng nhau lên tàu điện ngầm trở về nhà. Bởi vì lúc ấy hầu như đều là giờ cao điểm nên lúc nào cũng sẽ đông khách. Nhưng không hiểu tại sao hôm nay lại còn đông hơn nữa, người người chen lấn, có khi còn có thể ngửi được mùi hôi thối của người nào đã vài hôm không tắm. Tôi sợ Phương Thanh bị chen lấn nên kéo cậu ấy đến trước người mình, để cậu ấy cách xa đám người kia.
Hôm nay Phương Thanh mặc một chiếc quần thể thao, tuy quần rất rộng nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai cánh mông căng tròn nhô ra như hai đồi núi. Bên trên mặc một áo phông ngắn cũn cỡ đến eo. Chiếc eo trắng thon được lộ ra nhờ chiếc áo phông đó. Bởi vì một tay cậu ấy còn nắm tay vịn lên càng làm chiếc eo lộ ra rõ hơn. Cặp mông to có khi còn vô ý đánh bên này đánh bên kia. Nhìn Phương Thanh lại bắt đầu tỏ ra lẳng lơ thì trong lòng tôi lại hung hăng mắng một câu “thao”, cùng với đó là một luồng khoái cảm được sinh ra khi tôi lăng nhục cậu ấy.
Tôi vỗ nhẹ lên cái mông Phương Thanh mấy cái, cảm thấy mông thịt có chút run rẩy.
“Đừng nháo!” Phương Thanh quay đầu lại lườm tôi một cái tỏ vẻ cậu ấy tức giận nhưng cái mông cậu ấy lại xoay xoay một chút rồi lại dán lên tay tôi. Tôi không thèm để ý đến thái độ của cậu ấy tiếp tục lại gần cậu ấy thổi một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhuc-nguoi-yeu-cua-minh/2411328/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.