Edit: Tiểu Mộng
Beta: LengkengYJs
Phương Thanh nói với tôi rằng đã lâu rồi cậu ấy chưa về nhà, cậu ấy muốn tôi cùng cậu ấy về nhà thăm baba. Mặc dù nói là baba nhưng kỳ thực chỉ là kế phụ mà thôi. Lúc Phương Thanh mười hai tuổi cha ruột của cậu ấy bệnh nặng qua đời, mẹ Phương Thanh mang theo cậu ấy đi tái giá. Nhưng cũng chỉ được ba năm sau thì mẹ Phương Thanh cũng bỏ cậu ấy đi vì bệnh ung thư giai đoạn cuối. Từ đó về sau cậu ấy sống chung cùng với kế phụ của mình.
Kế phụ của Phương Thanh là thầy giáo trung học. Y đeo mắt kiếng nên nhìn qua tương đối là một người đàn ông nho nhã. Qua mấy lần gặp mặt, tôi thấy y có chút chán ghét đối với tôi. Lúc mới đầu tôi còn cho là vì tôi là bạn trai của Phương Thanh nên y mới ghét tôi như vậy. Nhưng sau vài lần tiếp xúc, tôi mới phát hiện ra kế phụ của Phương Thanh nhìn cậu ấy một cách không bình thường, hình như không còn trong phạm vi của hai cha con nữa rồi. Chỉ cần Phương Thanh ở bên cạnh y là tay y tuyệt đối không buông tha cho mông và eo của cậu ấy. Cho dù là ở trước mặt tôi y cũng không biết gì là kiêng nể, càng làm cho tôi giật mình hơn nữa chính là Phương Thanh không hề tỏ ra chán ghét đối với những hành động của kế phụ, giống như tất cả đã là thói quen rồi. Trước kia tôi cũng từng hỏi cậu ấy nhưng Phương Thanh chỉ chỉ cái mũi của tôi hờn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhuc-nguoi-yeu-cua-minh/2411325/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.