Ngày trước Phương Thanh từng theo học mỹ thuật. Lần trước tôi cũng đã từng nói qua là cậu ấy kiếm sống bằng cách nhận thiết kế qua mạng. Công việc ấy cũng tốt nhưng mà thu nhập không được ổn định cho lắm. Gần đây cậu ấy quyết định dạy phụ đạo mỹ thuật cho học sinh cấp ba tại nhà. Thật trùng hợp là công ty của tôi gần đây rất bận rộn. Mỗi ngày đều phải tăng ca nên thường xuyên về nhà muộn, như vậy cũng tốt, có thể tạo không gian thoải mái cho học sinh để kiếm thêm tiền sinh hoạt. Chuyện tốt như vậy sao lại không làm chứ? Cho nên khi Phương Thanh hỏi tất nhiên tôi sẽ vui vẻ đồng ý.
Gần đây thật sự là mệt chết đi được. Ngủ muộn và dậy sớm làm tôi đầu óc lúc nào cũng mơ mơ màng màng. Sáng nay vì vội vàng đi làm mà để quên ở nhà bản báo cáo chuẩn bị cho cuộc họp buổi tối. Tôi chỉ còn cách buổi chiều xin nghỉ để về nhà lấy.
Tôi vừa mở cửa thì liền thấy có thêm một đôi giày thể thao nam, không biết có phải là học sinh dạy kèm của Phương Thanh không? Vừa đi đến phòng sách tôi liền nghe thấy tiếng người đàn ông lạ: “Thầy Phương à, thầy xem em vẽ như vậy có đúng không?”
Quả đúng là học sinh rồi. Tôi sợ quấy rầy Phương Thanh đang dạy, nên liền ròn rén lấy tập báo cáo trên bàn rồi rời đi.
“Ôi! Em Lâm à, đừng như vậy mà, uhm…… Chúng ta uhm…… Hãy học tiếp đi, đừng khi dễ thầy nữa mà.”
Không phải là đang dạy học sao? Sao lại nghe như tiếng Phương Thanh đang phát tao thế? Tôi mang theo hoài nghi đi đến cửa phòng. Bởi vì ổ khoá hôm trước đã bị hư cho nên cửa không thể khoá được. Đúng lúc cửa chỉ khép hờ, khe hở vừa đủ bề ngang của một hai ngón tay. Tôi ngồi nép vào cửa để nhìn vào bên trong.
Mẹ!!! Tôi hít vào một hơi, thế này mà bảo là dạy học à! Đây rõ ràng là thừa dịp tôi không có ở nhà rồi đi ăn vụng đây mà!
Quần áo trên người Phương Thanh đã bị cởi ra hết, chỉ còn lại đôi tất. Cậu ấy ngồi trên bàn làm việc với đôi chân giang rộng, chỗ tư mật nhìn một cái đã thấy không sót cái gì. Hai núm vú ở trên ngực đã cương cứng, những hạt nhỏ li ti trên quầng thâm của vú cũng bị kích thích đến trồi lên.
Người được gọi là học sinh Lâm ngồi đối diện trước hai chân mở rộng của Phương Thanh. Cậu ta đang dùng đầu cọ vẽ lướt qua lướt lại trên yết hầu Phương Thanh.
“Đừng mà, a, nhột quá!”
“Thầy chịu không nổi à? Sao hả thầy Phương?” Cậu học sinh họ Lâm ra sức trêu chọc Phương Thanh. Mặc kệ Phương Thanh nỉ non thế nào cậu ta cũng không dừng lại. Đầu cọ vẽ dọc theo cái cổ thon dài, lướt qua lồng ngực, đến gần đầu vú bên trái rồi vẽ vẽ lên quầng thâm. Cậu ta cố tình không chạm đến núm vú điều đó càng làm Phương Thanh điên lên. Phương Thanh bĩu môi, cố gắng lay động lồng ngực để cho đầu cọ vẽ có thể chạm đến nhũ hoa đã cương đến như hai hòn đá nhỏ của mình để giảm bớt ngứa ngáy.
“Đừng nhúc nhích!” Cậu học sinh dùng tay đánh lên dương vật nhỏ hư hỏng đã nhếch lên của Phương Thanh, “Thầy xoay đến xoay đi như vậy, em làm sao có thể vẽ đẹp được chứ!” Vừa nói xong thì dùng đầu cọ đầy lông hạ xuống núm vú vừa hồng vừa non nớt của Phương Thanh.
Phương Thanh thoải mái rên rỉ thành tiếng, “Đúng rồi, chính là chơi đùa chỗ đó. Em đừng dừng lại!”
“Chậc chậc, thầy thật sự quá dâm đãng mà!” Cậu học sinh họ Lâm nhìn Phương Thanh càng ngày càng phát xuân thì lại hăng say dùng đầu cọ vẽ loạn, đem hai đầu vú trái phải của Phương Thanh trêu đùa đến đứng thẳng lên. Phương Thanh không chịu nỗi những kích thích đó nên đã rên rỉ không ngừng.
“Thầy à, hai núm vú của thầy thậy là lớn nha. So với bạn gái em còn to hơn rất nhiều. Màu hồng thật là đẹp mắt. Đẹp như nụ mai hồng đầu xuân vậy!”
Tiểu tử này là tên bắt cá hai tay à?! Học sinh trung học thời nay thật sự khó lường. Bên này thì đùa bỡn thầy giáo, bên kia thì cặp kè với bạn gái. Tôi miên man suy nghĩ rồi lại tiếp tục quan sát tình huống bên trong.
Nhũ hoa bên trái của Phương Thanh đã bị đầu cọ mềm mại kích thích đến cương bằng một quả nho, kích thước so với cái bên phải lớn hơn thấy rõ. Qủa nhiên là một bên vú được người trêu đùa đối với Phương Thanh là chưa đủ. Phương Thanh rướn cao lồng ngực bên phải, cố gắng đem nhũ hoa của mình hướng về đầu cọ mà chà xát.
Nhìn biểu hiện thú vị của Phương Thanh, cậu học sinh thập phần vừa lòng thấp giọng nói: “Thầy Phương à, em vẽ nơi này không tốt sao?”
“Bên phải, núm vú bên phải cũng muốn bị đùa giỡn!”
Cậu học sinh họ Lâm nghe lời đem đầu cọ chuyển qua bên phải, hung hăng đâm chọc khiến Phương Thanh rên thành tiếng: “Đâm thầy nhẹ thôi, á … thầy đau quá!” Tuy rằng ngoài miệng thì than đau, nhưng ngực Phương Thanh càng rướn càng cao, rõ ràng là đang ham muốn cực kỳ. Tôi thầm mắng trong lòng: “Mẹ nó chứ, như một kỹ nữ dâm loàn.”
Cậu học sinh họ Lâm sau khi đem đầu vú của Phương Thanh trêu đùa đến hai bên đều sung huyết thì chuyển sự chú ý đi nơi khác. Cậu ta đem cọ vẽ chuyển tới cái eo mềm dẻo rồi đi xuống dương vật của Phương Thanh. Khi thì dùng đầu cọ vòng quanh quy đầu phấn hồng, khi thì dùng đầu cọ chọt vào mã mắt đã tích thuỷ. Phương Thanh nhắm chặt hai mắt, môi hơi hé mở ra, hô hấp bắt đầu dồn dập. Bộ dạng này là muốn phát tao đây.
“Thầy Phương, em vẽ như vậy có tốt không? Còn có nơi nào cần phải cải tiến thêm không?”
Chỉ là chơi đùa dương vật thì làm sao có thể khiến Phương Thanh thỏa mãn được. Phương Thanh bắt đầu vặn vẹo cái eo nhỏ, chân càng giang rộng, miệng không ngừng phóng đãm kêu to “Phía dưới cũng muốn, nhanh lên Lâm Lập, uhm, xin em cắm vào tao huyệt của thầy đi. Thầy ngứa đến nỗi sắp không chịu nổi rồi!”
Lâm Lập một bên cười dâm đãng đáp ứng, một bên cầm cây cọ trong tay đảo vòng quanh da thịt gần nơi tiểu huyệt của Phương Thanh. Cậu ta cố tình không chạm đến bên trong tiểu huyệt để Phương Thanh càng thêm khó chịu.
“Thầy, đây là tao thuỷ của thầy sao? Thật sự thích đến chảy nước à? Em lúc đầu đã thấy màu sắc này là không đúng mà, thì ra là tao thuỷ từ tao huyệt chảy ra!”
“Lâm Lập à, cắm vào đi. Bên trong tao thủy của thầy sẽ chảy nước càng nhiều. Đem thầy chơi đến ra càng nhiều tao thủy cho em thưởng thức, a! Lâm Lập mau cắm vào đi mà!”
Quả nhiên là không ai có thể cưỡng lại một Phương Thanh dâm đãng động lòng người như thế. Lâm Lập không chút do dự liền đem cọ vẽ cắm vào một nửa, tiếp theo là dùng thân cọ liên tục khuấy động. Tiểu nguyệt phát ra âm thanh “Òm ọp, òm ọp”, hoà vào tiếng rên rỉ “uhm a a” của Phương Thanh làm cho dục vọng của người nghe tăng vọt.
Tôi thấy kê ba trong quần của Lâm Lập đã sớm trướng đến muốn bung ra ngoài. Nhưng cậu ta cũng không làm gì thêm, chỉ tiếp tục cầm cán cọ khuấy càng nhanh trong người Phương Thanh.
Mông của Phương Thanh bị kích thích đến cong lên, dương vật cũng nhếch cao. Có vẻ như Phương Thanh sắp bị trêu chọc đến bắn tinh. Dâm thuỷ từ tiểu huyệt bị cán cọ làm cho chảy ra ngoài không ngừng. Tôi không cần nghĩ cũng biết, đầu cọ vẽ đã đâm đến tràng bích mẫn cảm của Phương Thanh. Có thể là đã cắm đến tuyến tiền liệt nên dâm thuỷ chảy nhiều như vậy cũng chẳng có gì lạ!
“Không được, Lâm Lập, uhm…… A! Muốn bắn, thầy muốn bắn!” Phương Thanh vừa nói xong thì kê ba dâm đãng liền run run rồi từng cỗ tich dịch đậm đặc bắn ra. Chúng bắn trên bàn làm việc, làm ô uế một mảnh, còn có vài giọt vừa vặn rơi xuống khoé miệng của Lâm Lập.
Lâm Lập vươn ra đầu lưỡi liếm đi tich dịch trên môi rồi khẽ nhíu mày. Cậu ta nhìn Phương Thanh đang mềm nhũn đi vì cơn cao trào nói: “Thầy Phương, em là đến đây là để thầy giúp em tăng trình độ vẽ, chứ không phải để thầy cho em uống tao thuỷ của thầy nha.”
Lúc này tôi đã sớm đem báo cáo vứt qua một bên, kê ba cứng rắn sinh đau. Kích thích tôi thành thế này thì nhất định phải ở lại để xem Phương Thanh bị cậu học sinh kia lăng nhục.
Lâm Lập đã bắt đầu cởi quần áo, thật sự là không thể tin được một học sinh trung học lại đã có thể phát dục tốt như thế. Cơ ngực cùng cơ bụng khối nào ra khối nấy góc cạnh rõ ràng. Cơ thể săn chắc như người cá. Nhất là cái đại kê ba đang cương cứng lên, ước chừng có 20cm là ít. Tôi xem còn nhịn không được phải khen ngợi hai tiếng thì đừng nói gì đến tiểu tao hoá Phương Thanh kia.
Phương Thanh bò lên trên bàn, nhìn chằm chằm đại kê ba của Lâm Lập đến mất hồn vía.
“Kích thước của em làm thầy Phương vừa lòng phải không? Đừng chỉ nhìn kê ba của em, tiếp tục cho em dùng cọ sáp tao huyệt của thầy đi!”
Phương Thanh nghe lời bắt đầu chuyển động, mông càng kẹp lấy cọ vẽ. Chỉ sáp được vài cái thì đã chịu không nổi nhảy xuống bàn, quỳ gối trước mặt Lâm Lập. Phương Thanh đem đầu chôn ở giữa háng cậu học sinh, si mê hít lấy mùi vị đặc trưng của giống đực.
Lâm Lập đỡ kê ba, không ngừng dùng nó đánh lên mặt Phương Thanh, “Thầy Phương à, thầy nói em nghe nên dùng cây cọ tuyệt vời này của em vẽ như thế nào trên người thầy đây?”
Phương Thanh bị mê loạn đến chẳng còn nghe được gì, chỉ còn biết há to miệng mà hút lấy mút để quy đầu trước mắt. Lâm Lập bị Phương Thanh dùng miệng làm cho quá thoải mái nên thấp giọng gầm lên.
Đầu lưỡi linh hoạt của Phương Thanh lần lên cơ bụng cường tráng của Lâm Lập rồi lại liếm xuống tận gốc dương vật. Phương Thanh cũng không quên chăm sóc hai cái đại âm nang sậm màu, và mã mắt trên dương vật đã cương cứng của Lâm Lập. Vẻ mặt của Phương Thanh say mê tựa như mình đang liếm mút một cây kem cực kỳ ngon.
Lâm Lập bị liếm có chút không chịu nổi, gân xanh trên trán nổi lên hết, “Thầy thật sự là người thầy có tránh nhiệm nha. Làm học sinh như em thấy thầy tận tình như thế, cũng muốn dùng phía dưới để làm cho thầy thật sướng mới được!” Dứt lời thì Lâm Lập một tay đem Phương Thanh ném lên bàn làm việc, vạch ra hai phiến mông đầy đặn, nhắm ngay nhục huyệt còn cắm cọ vẽ mà cắm thật sâu vào. Tao thủy của Phương Thanh vì vậy mà lập tức bị bài trừ ra không ít.
“A a! Lâm Lập, đem bút lấy ra, không được. Kích thích thầy đến chết mất!”
Lâm Lập căn bản là không còn nghe thấy gì. Một tay cậu ta đè lại đầu Phương Thanh, tay kia thì nắm thật chặt cách mông trắng trẻo, “Kích thích như vầy mới sướng! Cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của thầy thật là háu ăn nha, gắt gao cắn em không buông. Một căn kê ba to như thế mà có thể ăn, thầy xem lãng huyệt này ăn đến thích chưa kìa!” Nói xong cậu ta còn hung hăng đâm vào. Phương Thanh quả nhiên vì quá sướng mà càng ngày càng chảy nước, tạo lên âm thanh vô cùng êm tai.
Hết bị cọ vẽ chọt rồi lại là kê ba đâm, tôi thấy Phương Thanh đã bị chơi đến sướng điên lên. Cậu ấy bị bắt nằm sấp trên bàn, hai cái núm vú to theo những cú đẩy phía sau mà chà xát lên mặt bàn. Làn da đều bị sự va chạm mà đỏ lên. Cánh mông phì nhiêu còn không ngừng nhấp nhô để phối hợp với nhiệp điệu của Lâm Lập. Ngón tay Phương Thanh nắm chặt lấy cạnh bàn làm điểm tựa, miệng không ngừng dâm kêu.
Tôi cũng đem bàn tay tiến vào quần mà xoa nắn để giảm bớt cái cảm giác khó chịu từ cái kê ba đã cương cứng
“Lâm Lập, thật là thích chết thầy mà, em …… Em thật là lợi hại, thầy, thầy muốn bắn…… cũng muốn bị em thao đến sướng chết!”
“Như thế này được không? Thế này còn sướng hơn nè!”
Lâm Lập đâm kê ba vào nhưng lại không cử động ngay. Cậu ta lật người Phương Thanh lại để mặt đối diện mình rồi mới dùng kê ba khuấy động trong người Phương Thanh. Phương Thanh la lên một tiếng to rồi sướng đến không thể ngậm miệng lại. Lâm Lập không đợi Phương Thanh thích ứng, nhanh tay ôm lấy Phương Thanh đi về phía cửa.
Đôi chân trắng nõn, thon dài của Phương Thanh quấn chặp bên hông Lâm Lập, còn tay thì quấn quít lấy cổ của cậu ta. Toàn bộ trọng lực trên người Phương Thanh đều dựa hết vào cái kê bao to dài đang cắm trong cái mông trắng. Tao thuỷ của Phương Thanh chảy ra lênh láng vì những bước đi và cú đâm của Lâm Lập.
“Như vậy quá sâu rồi. Thầy sẽ bị em sáp hỏng mất, a!”
Tôi nghe được tiếng kêu của Phương Thanh càng ngày càng gần, có chút bối rối, bọn họ sẽ không đi lại đây chứ? Tôi phải trốn đi đâu đây?
Cửa kêu cạch một tiếng, Phương Thanh liền bị cậu ta đặt lên cửa phòng để chơi. Tôi thở dài một hơi, tiếp tục nhìn qua khe hở.
Bởi vì bọn họ tựa vào trên cửa nên tôi cũng chẳng xem được nhiều, chỉ có thể nhìn thấy cẳng chân buông xuống của Phương Thanh. Bên tai tôi nghe được âm thanh ân ái kịch liệt.
“Thế nào? Thầy giáo dâm đãng của em có thích hay không? uhm, kêu lên cho em nghe nào!”
“A a…… Thích, đại nhục bổng của em thao thầy thật sướng. Không được rồi, sẽ bị em chơi đến mang thai mất!”
“Mẹ nó. Thầy đúng là dâm đãng đến hết cỡ mà. Hôm nay em phải chơi đến khi thầy mang thai, chơi đến khi thầy sinh em bé cho em mới thôi! Đồ dâm đãng!”
Tôi không biết vì cái gì mà khi nghĩ đến Phương Thanh mang cái bụng to rồi bị đàn ông khác thao làm tôi muốn bắn.
“Tiếp tục chơi thầy đi, a a, thầy sẽ sinh em bé thật dể thương cho em, a a!”
Từng giọt chất lỏng ở ngay trước mắt tôi nhỏ giọt xuống dưới đất. Không cần suy nghĩ cũng biết là dâm thủy của Phương Thanh. Xem ra cậu ấy bị người khác thao đến cực điểm rồi.
“Thao! Cái này là bắn cho thầy. Chúng ta tiếp tục làm nào!”
Tôi nghe Phương Thanh phát ra âm thanh ô ô rồi cảm giác được cửa phòng càng ngày càng bị lay động nhanh hơn. Tôi liền nghĩ đến vẻ mặt lúc đang bị người đàn ông khác chơi đến bắn của Phương Thanh mà cao trào.
Tôi tựa vào trên tường để hồi phục lại tinh thần. Bên tai chỉ chốc lát sau lại vang lên tiếng làm tình kịch liệt của hai người bọn họ. Tôi cũng không tiếp tục nhìn lén nữa mà nhanh chóng sửa sang lại quần áo rồi rời đi.
Đến công ty rồi tôi mới phát hiện, mẹ nó! Ông đây vì ham mê xem náo nhiệt mà lại để quên báo cáo ở nhà. Quả này nhất định trưởng phòng sẽ không để yên cho tôi.
Tôi bị trưởng phòng la cho một trận, rồi còn bị cắt tiền thưởng nên có chút buồn bực khi về nhà. Ai ngờ vừa mở cửa về đến nhà thì thấy Lâm Lập chuẩn bị rời đi.
“Anh đây chính là bạn trai của thầy Phương rồi! Chào anh, tôi là Lâm Lập.” Nhìn vẻ mặt vui vẻ làm quen của Lâm Lập mà tôi đây chẳng có một chút ý định chào hỏi.
Lâm Lập thấy thái độ không khách khí của tôi cũng chẳng nói gì. Cậu ta xoay người rồi đem báo cáo trong cặp lấy ra, nói với tôi “Thầy Phương có chút mệt cho nên anh ấy đã đi nghỉ trước. Anh cũng biết vì sao rồi mà. Đây là báo cáo của anh để quên. Tôi nhìn thấy nó ở trước cửa của phòng sách.”
Tôi mặt không chút thay đổi nào tiếp nhận báo cáo, cố làm bộ rằng tâm trí rất trấn định. Nhưng thật ra trong lòng đang rối hết cả lên, liều mạng nói với chính mình rằng: Cậu ta không biết gì cả, khi nãy cậu ta không phát hiện ra tôi.
Lâm Lập vỗ vỗ vào bả vai tôi, “Yên tâm đi, thầy Phương không biết khi nãy anh đã về. Nhưng mà sở thích của anh cũng thật sự đặc biệt nha, bất quá về sau nếu còn muốn xem, có thể tiếp tục tìm tôi. Tôi nói thật thầy Phương cũng không phải là loại dâm đãng bình thường. Trên giường phóng đãng làm tôi nóng cả máu. Nói không chừng chúng ta về sau còn có thể hợp tác chơi anh ấy. Anh nghĩ có phải hay không?” Nói xong cậu ra liền bỏ đi.
Tôi đứng ở cửa vẫn là không thể bình tĩnh lại. Cũng không phải chỉ vì có người phát hiện ra bí mật của tôi mà còn vì câu cuối cùng của Lâm Lập làm tôi không khỏi mong chờ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]