Edit: Tiểu Mộng
Beta: LengkengYJs
Năm Phương Thanh mười lăm tuổi thì cha mẹ ly hôn. Chỉ một tuần sau thì mẹ của Phương Thanh dẫn cậu ấy vào một căn phòng xa lạ, bà ta ôm lấy một người đàn ông nho nhã nói: “Tiểu Thanh, hãy kêu ba ba đi!”
Chuyện riêng của cha mẹ, Phương Thanh không quản được, cậu ở bên cạnh yên lặng nhìn người đàn ông kia. Phương Thanh chỉ có thể yên lặng thở dài, dùng khuôn mặt tươi cười của mình mà nói: “ Chào ba ba, con tên là Phương Thanh.”
Người đàn ông kia ôn hòa cười cười, vươn bàn tay to ra sờ sờ đầu, và gương mặt khả ái của của cậu: “Con ngoan, con thật là ngoan. Từ nay về sau ba ba sẽ yêu thương con.”
Phương Thanh nhìn kế phụ rồi lại nhìn mẫu thân, bỗng nhiên cảm giác như vậy cũng không phải không tốt. Nhưng ai có thể ngờ được tương lai khó liệu tính được trước a!
Cùng kế phụ ở chung một đoạn thời gian, Phương Thanh phát hiện kế phụ đối với cậu rất tốt, thật sự vô cùng tốt. Sinh hoạt của cậu luôn được y chiếu cố chu đáo. Nếu so sánh với cha ruột của Phương Thanh thì còn hơn rất nhiều. Huống hồ kế phụ còn là giáo sư trung học, y đối với việc học tập của Phương Thanh cũng giúp đỡ rất nhiều. Chỉ là có một chút khiến Phương Thanh cảm giác hơi kỳ quái, kế phụ rất thích tiếp súc với thân thể của cậu. Y có khi sờ chân, có khi ôm eo, lại còn có khi vuốt ve thắt lưng. Thậm chí có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhuc-nguoi-yeu-cua-minh/2411308/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.