Vừa mới bình tĩnh trở lại, tâm lúc này lại bị những chuyện ngắn ngủi gần đây đánh vỡ, Trữ Nhiễm lại bắt đầu biến thành trầm mặc không còn nói chuyện, tình trạng tinh thần càng ngày càng kém. Hắn luôn im lặng ngồi ở trong rừng cây hậu viện, ngửa đầu nhìn mây trắng bay ngang qua kẽ hở lá cây. Vì sao lại hư không như thế, cô đơn như thế, cho dù có Bình Hải làm bạn cũng vẫn tịch mịch như vậy, trong thế giới của ta rốt cuộc thiếu cái gì?
Trữ Nhiễm gần đây luôn nằm thấy cùng loại mộng, mộng chính mình có một đôi cánh dài bay lượn ở trên không, hoặc mộng thấy thân thể của chính mình nhẹ như lông tơ lơ lửng giữa giời, mỗi lần ở trong dạng mộng kia tỉnh lại, Trữ Nhiễm đều phải nhắm mắt lại ngủ nhiều thêm nữa, hy vọng có thể tiếp tục cảnh trong mơ.
Trữ Nhiễm lời nói hồ ngôn loạn ngữ càng ngày càng nhiều, có đôi khi hắn hội cười hỏi Bình Hải: “Ngươi có biết con người làm thế nào mới có thể bay không?”
Bình Hải bị hắn hỏi nghẹn lời: “Tiểu Nhiễm, ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”
Hai mắt mê mang nhìn chằm chằm chim chóc bay lượn tự dongoài cửa sổ, trong ánh mắt tràn ngập khát khao: “Nếu lại chết một lần, ta nghĩ muốn biến thành một con chim nhỏ, cho dù chỉ là chim sẻ cũng tốt.”
Trữ Nhiễm như vậy làm cho Bình Hải thập phần lo lắng, hắn phát hiện Trữ Nhiễm càng ngày càng kỳ quái, tinh thần cũng thực hoảng hốt, hơn nữa mỗi ngày sức ăn càng ngày càng ít. Để cho người lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhiem-trong-sinh/1305012/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.