Lăng Nhiễm, hiện tại hẳn phải gọi hắn làTrữ Nhiễm.
Trữ Nhiễm ra khỏi phòng, theo hành lang cao cấp trải thảm lông dê từng bước một đi xuống lầu, đập vào mắt hết thảy đều là trang trí xa hoa, mới trước đây ở trong TV thường xem qua những ngôi biệt thự như vậy, chỉ những người đặc biệt có tiền mới được ở. Trữ Nhiễm ngón tay mảnh khảnh một chút lướt qua tay vịn cầu thang, hướng xuống dưới thấy vài người hầu đang vội vã bày biện đồ ăn trên bàn.
Mùi đồ ăn truyền đến, hấp dẫn người khác thèm thuồng, Trữ Nhiễm sờ sờ bụng chính mình, tuy rằng trong trí nhớ, nam hài này cùng với chủ nhân ngôi nhà được đãi ngộ ngang nhau, nhưng là thói quen bị người hành hạ khiến Lăng Nhiễm không dám bước qua lấy đồ ăn.
Lão quản gia quay đầu lại thấy Trữ Nhiễm, hơi hơi cung kính: “Trữ thiếu gia, thỉnh dùng cơm.”
Trữ Nhiễm bước xuống phía dưới, ngồi ở bên cạnh bàn ăn, lão quản gia kêu gọi người hầu mang tảng thịt bò được nướng chín đặt ở trước mặt Trữ Nhiễm. Trữ Nhiễm nhìn thực phẩm trước trước mặt, khe khẽ thở dài.
Trữ Nhiễm, ngươi có sinh hoạt tốt như vậy vì cái gì lại muốn tự sát? Hai đoạn kí ức đối lập quả thực khác xa nhau, trong khi chính mình cùng người khác tranh giành thức ăn, Trữ Nhiễm một lần lại một lần đem bàn ăn đạp đổ, đem đồ ăn xinh đẹp hủy đến rối tinh rối mù. Trong khi chính mình bị những người đó la mắng đánh đập, Trữ Nhiễm lại hưu nhàn hưởng thụ ánh mặt trời buổi chiều tà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhiem-trong-sinh/1304964/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.