Tiểu Hải không thể tưởng tượng được Lăng Nhiễm rốt cuộc trải qua quá trình tra tấn như thế nào, mới có thể biến thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ. Lăng Nhiễm trên gương mặt hiện tại chỉ lưu lại vô tận tuyệt vọng, tiểu Hải cảm giác tâm tính thiện lương của chính mình đã bị người khác tàn nhẫn cướp đi, khiến hắn thật sự đang có cảm giác muốn giết người.
Tiểu Hải cầm lấy bình nước của mình cấp cho Lăng Nhiễm uống một ít: “Tiểu Nhiễm, ngươi hảo sống sót, một ngày nào đó sẽ có người tới cứu chúng ta.”
Lăng Nhiễm nở nụ cười thê thảm: “Sẽ có sao?”
Tiểu Hải vội vàng kéo tay hắn: “Tiểu Nhiễm, ngươi không phải luôn luôn nói, ba ba sẽ đến cứu ngươi sao, ngươi nhất định phải kiên trì đến cùng, không thể buông tha cho hy vọng, một ngày nào đó ba ba ngươi nhất định sẽ đến cứu ngươi.”
Ba ba, sẽ đến cứu ta! những lời này Lăng Nhiễm nói suốt tám năm, suốt tám năm, mỗi ngày đều nói. Ba ba, sẽ đến cứu ta sao? Lăng Nhiễm trong lòng hội hỏi chính mình.
Trong chiếc bát cũ nát kia chỉ có được hai tờ tiền, mặt trên đè lên một khối hòn đá nhỏ, tiểu Hải sợ hắn nếu không kiếm đủ tiền, buổi tối trở về nhất định bị phạt, lén lút đem tiền của chính mình bỏ vào trong cái bát, Lăng Nhiễm giữ chặt tay hắn: “Tiểu Hải, không cần.”
“Đừng lo lắng, ta sẽ kiếm đủ tiền.”
Sự quan tâm của tiểu Hải tựa như ánh mắt trời ấm áp, mang đến cho Lăng Nhiễm một tia ấm áp duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhiem-trong-sinh/1304962/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.