Lát sau, Phong Thiên Nhai và Yến Cô Minh mặc lại đồ, về theo lối cũ.
Về đến Mai Nguyệt cư, sân vườn vẫn vô cùng im ắng, không có một ai. Nhưng nhà chính lại sáng đèn, ánh sáng vàng nhạt xuyên qua cánh cửa sổ mỏng manh, dịu dàng vô chừng giữa cảnh đêm núi rừng.
Phong Thiên Nhai dìu Yến Cô Minh về phòng, Yến Cô Minh ngồi xuống giường, Phong Thiên Nhai bảo hắn: “Chàng ở đây chờ ta, ta đi hỏi Lung Ngọc xem có gì ăn không.”
“Ừm.”
Phong Thiên Nhai ra ngoài, sang phòng Lung Ngọc. Nàng đứng trước cửa khẽ gọi Lung Ngọc, lại nghe thấy lời đáp của Lưu Ly Dạ.
“Tiểu mỹ nhân, vào đi.”
Phong Thiên Nhai đẩy cửa ra, nhận thấy Lung Ngọc không có ở đây, chỉ mỗi Lưu Ly Dạ ngồi bên bàn, trên bàn có một bát đồ nướng, Lưu Ly Dạ cầm bát cơm trắng ngấu nghiến ăn.
“Lung Ngọc đâu?”
Lưu Ly Dạ: “Đi luyện thuốc rồi.”
Phong Thiên Nhai gật đầu, cũng ngồi xuống bên bàn, nhìn bát đồ nướng nọ, hỏi: “Đĩa thức ăn to thế này, ngươi ăn hết nổi à?”
Lưu Ly Dạ cười khà đôi tiếng, đáp: “Thực ra thì không hết, nhưng sau khi gặp nàng lại thấy cực kỳ ngon miệng, giờ lại có thể ăn hết rồi.”
Phong Thiên Nhai mặc kệ lời đùa của gã, nói tiếp: “Đây đâu phải khẩu phần của một người, ngươi ăn trước đã nhé, ta đi kiếm cái bát xớt bớt một ít.”
“Ê ê này.” Phong Thiên Nhai đứng dậy, Lưu Ly Dạ ngừng đũa, ưỡn ngực gọi Phong Thiên Nhai, bảo: “Tất cả mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhan-thien-nhai/2210235/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.