Yến Cô Minh lặng im một thoáng, mới chậm rãi nói: “Cánh tay này, lúc cứu gã đã bị Phong Đô chặt.”
Phong Thiên Nhai kinh hãi đứng phắt dậy, “Gì cơ?” Nàng trợn mắt nhìn lãng nhân, nói: “Chẳng phải chàng bảo phải nhận được tiền kim chủ mới cứu người à, lãng khách này sao có thể…”
Yến Cô Minh: “Người ra tiền là nghĩa tỷ củagã.”
Phong Thiên Nhai: “…”
Yến Cô Minh rũ mắt, Phong Thiên Nhai nhận ra sự kỳ lạ của hắn. Nàng nói: “Yến khờ, thành thật với ta, trước đó nữa cũng đã quen bọn họ, đúng không?”
Yến Cô Minh: “…”
Phong Thiên Nhai: “Chàng luôn ngụp lặn trong giới giang hồ, hẳn mọi sự thấu tỏ hơn người khác. Đương nhiên biết cả chuyện Diễm lâu là nơi thế nào, nếu không quen biết thì nghĩa tỷ của Lưu Ly Dạ đã phải bỏ ra bao nhiêu bạc, mới khiến chàng cam lòng xông pha cứu giúp?”
Yến Cô Minh không gạt nàng nữa, đáp: “Đúng là ta có quen bọn họ.”
Phong Thiên Nhai: “Ờ?”
Yến Cô Minh: “Từng có đôi chút qua lại.”
Phong Thiên Nhai bĩu môi: “Ta còn tưởng ba mươi năm cuộc đời chàng chỉ cô độc như thế, hóa ra cũng có người quen. À mà, bây giờ nom gã có vẻ sống tốt lắm, vậy nghĩa là dạo trước chàng đã cứu gã thành công, vậy sao còn…”
Yến Cô Minh nhạt giọng: “Khi ấy gã nhắm phải một món cống phẩm triều đình, toan cướp đoạt thì áp tiêu lại là người của Diễm lâu. Gã một người khó địch số đông, cuối cùng bị tóm, nhốt trong ngục Diễm lâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhan-thien-nhai/2210210/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.