Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường vừa nghe Đường Di nói muốn thành thân với cô nương kia đều há to miệng.
Cô nương kia nghe thế cũng kích động không thôi, vui mừng đến mức lệ rơi đầy mặt.
Tất cả người đi đường ở Khai Phong phủ đều vỗ tay khen Đường Di “Thật sự là người tốt nha!”
Đường Di nhìn mọi người, cảm thấy có chút dở khóc dở cười, nói “Không phải chỉ là một cô nương béo sao? So với người bình thường phúc hậu hơn một chút thôi, cũng chẳng phải thú dữ hay nước lũ, có gì phải sợ nào.”
Triển Chiêu với Bạch Ngọc Đường liếc a liếc, Đường Di hóa ra lại là người tốt!
Nhưng không đợi mọi người phản ứng, Liễu Diệu Nga đang kích động rốt cuộc nhịn không được, chạy như bay về phía Đường Di “Tướng công!”
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều nhắm mắt, chợt nghe ‘phanh’ một tiếng, mọi người lại nhìn, chỉ thấy cô nương ấy quỳ rạp trên mặt đất.
Tất cả mọi người nhìn quanh tìm kiếm – Đường công tử … đâu rồi?
Sau một lúc lâu, chỉ thấy từ phía dưới cô nương kia, Đường Di thật vất vả chui đầu ra để thở, sắc mặt trắng bệch.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn liếc nhau một cái, đều cười mà không nói.(hự,cười trên sự đau khổ của người khác chăng?)
Nâng cô nương đang kích động đứng dậy, Đường Di nói “Nhớ kỹ điều thứ nhất, không được tùy tiện bay qua bay lại!”
“Vâng.” Cô nương thành thành thật thật gật đầu.
“Ách… Trong khoảng thời gian này nàng ở lại Khai Phong phủ đi.” Đường Di nói.
“Cái gì?” Triển Chiêu sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nguyet-tieu-truong-khong/764560/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.