“Đã từng thấy qua?” Triển Chiêu có chút giật mình, hỏi Công Tôn “Tiên sinh từng gặp qua loại mưa tên này ở đâu?”
Công Tôn nhíu mày, nói “Trong một tài liệu lịch sử có ghi lại về loại đồ vật này.” Nói xong, Công Tôn ngồi xuống hỏi kỹ mọi người “Loại mưa tên này có phải cuồn cuộn không ngừng mà phóng tới, giăng khắp trời, hơn nữa trải qua nhiều năm vẫn không thay đổi, giống như là có người đang âm thầm điều khiển?”
Triển Chiêu gật gật đầu nói “Đúng là như thế.”
“Vậy thì đúng rồi.” Công Tôn nói “Loại tên này kỳ thật gọi là Khiếu ngư võng vũ tiễn, đã thất truyền rất nhiều năm, thường dùng làm vũ khí phòng hộ trong các phần mộ hoặc địa cung của Đại Hán.
“Nói cách khác, loại này không phải có người ở bên trong điều khiển?” Bạch Ngọc Đường hỏi.
Công Tôn lắc đầu “Dĩ nhiên là không phải, hoàn toàn tự động. Loại ám khí này thích hợp sử dụng trên sa mạc, lợi dụng bão cát sa mạc, chỉ cần có bão cát phối hợp, mưa tên liền trở về nền đất, mà ở sa mạc phía trên có cơ quan cực lớn cùng loại ngư võng (lưới đánh cá),có thể tiếp được loại tên này. Từ lúc cơ quan khởi động cho đến khi phục hồi nguyên trạng cần phải mất thời gian 2 ngày.”
“Hai ngày….” Triển Chiêu nghĩ nghĩ “Nói cách khác, ngày mai chúng ta đến sẽ không có chuyện gì?”
Công Tôn gật gật đầu nói “Đúng vậy, bất quá ta không đề nghị các người ngày mai đến.”
“Ý của tiên sinh là nên chuẩn bị trước rồi hãy đi vào?” Triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nguyet-tieu-truong-khong/764553/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.