Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường ướt đẫm nước giằng co nửa ngày, cuối cùng cũng đã thay y phục, ra sân đứng, tóc còn chưa khô, hai người nhìn nhau một cái, lúng túng nói không nên lời.
“Mèo chết.” Bạch Ngọc Đường nhỏ giọng lầm bầm một câu, Triển Chiêu liếc hắn một cái, cũng nhỏ giọng trả lại một câu, “Ngươi mới là đồ chuột chết.”
Hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau, đi về hướng thư phòng Bao đại nhân. Lúc bước vào trong phòng, chỉ thấy Bao đại nhân đang hỏi án, Lam Kỳ và Tô Trường Tùng đều cung kính đứng ở trong thư phòng, đem những gì nên nói đều nói ra từ đầu đến đuôi.
Thì ra là hai người này ngay từ nhỏ, trên ngực đã có vết xăm xà ưng, lúc trước, người nhà chỉ nói cho bọn hắn biết, dấu hiệu này là tổ tông lưu lại, không thể cho người khác nhìn, hai người cũng không quá để ý.
Lam Kỳ năm nay tuổi không lớn, thời gian trước mới vừa xuất đồ, xuống núi hành tẩu giang hồ, Tô Trường Tùng là sư huynh của hắn, hai người đều là đệ tử tu hành của phái Thiên Sơn. Bởi vì quanh năm ở cùng nhau, vì vậy hai người ám sinh tình tố, tâm ý tương thông.
Sau đó Tô Trường Tùng vào cung làm quan, sĩ đồ cũng rất thoải mái, bởi vì tiếp xúc được cấm quân, cho nên biết một ít về tình huống Xà Ưng Giáo, lúc ấy là kinh hãi thất sắc.
Hắn tìm được Lam Kỳ, hai người thương lượng một chút, cảm thấy vết xăm này tuyệt đối không thể bị người khác phát hiện, vì vậy mãi nơm nớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nguyet-tieu-truong-khong/764505/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.