Giọng nói của Diệp Bác Văn đã có phần khó chịu. Đều là những đứa con giỏi giang của ông, khả năng không kém ai bao giờ vậy mà lúc này phải đi làm nhân viên cho kẻ khác ông thật sự rất tức giận.
Nếu đối phương là Diệp Hạo Hiên có lẽ sẽ có trận cãi nhau to với ba mình nhưng đây là Diệp Hạo Thành, người có mồm mép nhất trong nhà nên anh nhanh chóng xoa dịu ba mình:
-Ba yên tâm đi, dù con có làm nhân viên cho kẻ khác nhưng cũng không ai chèn ép được con đâu. Con đảm bảo với ba điều này, chỉ cần ai bắt nạt con, con sẽ về ôm chân Diệp chủ tịch đây khóc lóc nhờ ba đòi lại công bằng.
Không khí tưởng chừng căng thẳng bị câu nói của Diệp Hạo Thành làm cho bật cười. Diệp Bác Văn lắc đầu ngao ngán:
-Hết thuốc chữa với con mà. Mấy đứa nhà người làm ba như tôi đây sắp không quản nổi rồi.
Nói vậy thôi chứ Diệp Bác Văn cũng vỗ vai con trai thứ hai của mình như có ý động viên cũng như đồng ý với quyết định của Diệp Hạo Thành.
Diệp Hạo Thành không phụ niềm mong chờ của ba mình, anh nói ngay:
-Ba cho con hai tháng, khi cuộc triển lãm ảnh toàn quốc diễn ra, con chắc chắn ảnh con sẽ được giải, lúc đó con sẽ đá bay mấy tên trên đầu con rồi thay thế vị trí.
Diệp Bác Văn nghe vậy vui vẻ cười to:
-Thế mới xứng là con cháu của Diệp gia chứ.
____________________
Sáng thứ hai đến công ty làm việc, tất cả đều nghiêm túc như mọi khi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tung-hoi-tho-cua-anh/1077131/chuong-26.html