Tối hôm ấy, sau khi Y Y đã ra về, tôi còn ngồi lại phòng làm việc để xử lí những văn bản tồn đọng trong thời gian đi Liên Xô, rồi mới một mình thả bước về nhà. Vừa vào đến khu tập thể đã thấy Nhị Hồ. Hình như anh chờ tôi. Tôi nghĩ chắc không phải anh đến để nói chuyện với tôi về suy nghĩ mới đối với việc phá khóa mật mã Quang phục, lúc này tôi hơi mệt, có chuyện gì để đến mai. Nhị Hồ đứng sững trong giây lát, không nói gì. Hai chúng tôi lặng lẽ đi về phía trước, cửa sổ nhà Y Y vẫn sáng đèn, bất giác tôi nói với Nhị Hồ: “Tối nay tám giờ tôi vẫn thấy cô ấy làm việc ở văn phòng, anh thấy đấy, bây giờ cô ấy còn thức, có thể đang làm việc”.
Không ngờ Nhị Hồ khịt mũi, ra vẻ xem thường, nói: “Có thể chờ cho mọi người ngủ rồi mới đi”.
Tôi hỏi: “Đi đâu? Cô ấy đi đâu?”.
Nhị Hồ nói: “Sang Trung tâm huấn luyện”.
Tôi nói: “Sang Trung tâm huấn luyện làm gì?”.
Nhị Hồ nói: “Anh không biết à?”.
Tôi hỏi có chuyện gì, Nhị Hồ nói có chuyện với cậu Vương, Chủ nhiệm trung tâm. Tôi hỏi hai người có chuyện gì, Nhị Hồ định nói nhưng rồi thôi.
Tôi nói: “Có chuyện gì, nói xem nào”.
Nhị Hồ nói: “Chưa ai nói với anh à?”.
Tôi nói: “Có người nói tôi còn hỏi anh làm gì”.
Nhị Hồ nói: “Vậy anh đi hỏi người khác, tôi không tiện nói”.
Tôi bực lên: “Tôi đang hỏi anh, anh không nói thì ai nói”.
Nhị Hồ nói: “Còn chuyện gì nữa, hay lắm!” Ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-trong-gio/1217238/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.